Tháng hai, gió xuân thổi lá xanh. Mấy nhà tham gia chuyển nhượng kinh doanh của Liễu thị xương sườn
cũng lục tục treo biển phủ khăn đỏ, chuẩn bị khai trương.
Trước khi quán của Bùi gia khai trương, Bùi phụ cố ý đến bên trong cửa hàng nhìn. Chỉ thấy tổng
điếm hóa kế của Liễu thị xương sườn đang chỉ dạy cho nhân viên mới của cửa hàng của hắn, làm sao để
rán, làm sao tiếp khách, làm sao để cân. . Tất cả các phương diện đều nói vô cùng tường tận. Chờ
khi hắn dạy xong, Bùi phụ tiến ra đón, cười nói:
“Vất vả rồi, đã muộn như vậy, ngươi vẫn chưa về nhà?”
Bùi phụ từ trong tay áo móc ra vài đồng tiền, kín đáo đưa cho hỏa kế này. Hỏa kế vội vàng xua tay,
không tiếp, hắn nói: “Bùi quan nhân đối xử với người rất tốt. Ta ở chỗ này chỉ dạy, sẽ tính vào
tăng ca, Tiêu lão bản cũng tự sẽ cho ta tiền trợ giúp.”
“Tiêu lão bản cho là Tiêu lão bản cho, đây là một chút tâm ý của ta.” “Thật sự không được, nếu như
ta nhận tiền của ngài, để cho những người
khác biết, báo cáo ta, nói không chừng Tiêu lão bản còn muốn phạt ta nữa.” “Còn có chuyện như vậy?”
Bùi phụ có chút ngạc nhiên, sau khi hắn nghe hóa kế giải thích, cảm khái nói: “Tiêu lão bản của các
ngươi làm việc, quả thật là có một phong cách riêng.”
“Đúng vậy.” Hỏa kế cười nói: “Bằng không, Tiêu lão bản của chúng ta làm sao có thể ở trong thời
gian thật ngắn này, thành lập một phần gia nghiệp?” Bùi phụ xoay người lại nhìn trang sức trong cửa
hàng, nhất thời hơi xúc động: “Xấu hổ, ta trước giờ vẫn dựa tiền thu thuê trong nhà, ngoại trừ hơi
ít bổng lộc, cũng chưa bao giờ làm chuyện làm ăn như vậy. Đây cũng là lần đầu tiên mở cửa tiệm
thôi, nhưng không biết tình huống sẽ ra làm sao.” “Ngài cứ thoải mái đi.” hỏa kế nói: “Trước mấy
nhà mở quán Liễu thị xương sườn, ta đều đến xem qua. Lão bản bọn họ trước khai trương cũng giống
như ngài, rất là lo lắng một trận. Kết quả đâu, mới khai trương cửa liền có người xếp hàng. Đã sớm
nói với ngài rồi, những quán tham gia
chuyển nhượng kinh doanh này, chú ý chỉ có một là thư thái kiếm tiền, những chuyện khác đều giúp
ngài chuẩn bị xong rồi. Còn có thể làm ra sai lầm gì hay sao?”
Bùi phụ cũng không phải không biết đạo lý này, mấy ngày trước đây các quán Liễu thị xương sườn khác
khai trương, hắn còn lén lén lút lút đến xem. Nhưng đến lượt hắn, đến cùng trong lòng hắn vẫn còn
có chút lo lắng.
Lần này nghe xong một phen lời hay của hỏa kế này, cho dù biết hắn nói mấy lời khách sáo thường
dùng với khách hàng, nhưng trong lòng Bùi phụ vẫn ổn hơn.
Dù sao, có ai lại không thích nghe tán dương đây? Thấp thỏm cả một đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai, khi Bùi phụ cưỡi kiệu từ trong nhà đi nha môn làm việc, cố ý muốn kiệu phu
từ nhà hắn đi qua trước cửa tiệm.
Cách quán càng gần, trong lòng hắn càng thấp thỏm, không nhịn được đọc thầm: “Thăng quan phát tài,
thăng quan phát tài.”
Chờ khi đến trước quán, hắn xốc màn kiệu lên nhìn—— A, chuyện làm ăn rất tốt!
Chỉ thấy trước cửa tiệm xương sườn nhà hắn, vậy mà cũng có một đội ngũ nhỏ đang xếp hàng.
Cửa có khách hàng tò mò đi xung quanh, càng nhiều chính là không nhìn thực đơn, trực tiếp quen
thuộc hỏi: “Có còn thịt ba chỉ rán không?”
Bùi phụ có chút kích động, lúc xuống dưới kiệu ngang, suýt chút nữa thì lăn ra ngoài.
Hắn đỡ thẳng mũ, bắt được một khách quen hỏi: “Đang bán cái gì đây?” “Xương sườn.” Người kia xếp
hàng buồn chán, liền cùng hắn bắt chuyện: “Trước kia sớm đã ăn qua Liễu thị xương sườn, rán ăn cực
kỳ ngon, đáng tiếc quán nhà bọn họ cách nơi này của chúng ta quá xa. May mà bên này lại mở ra một
nhà, nếu không phải vậy thì ta còn phải chạy đến đầu thành đông để mua.”
Bùi phụ nghe xong, đè nén vui sướng trong lòng xuống, hỏi: “Nhưng ta nghe nói thứ này có chút đắt?”
“Vẫn được mà.” Người kia bẻ ngón tay với tính cho hắn: “Ngươi tự mình đi mua một cân xương sườn như
vậy, không phải là cũng muốn nhiều tiền như thế sao? Huống hồ còn phải khổ cực chế biến, rán ra còn
phí dầu. Bỏ ra nhiều tiền như vậy, còn chưa chắc chắn đã ăn ngon như người ta làm, chẳng bằng trực
tiếp mua một ít. Huống hồ ta cũng không phải ngày ngày mua, cách bốn, năm ngày mua một lần cũng vẫn
được.”
“Ngươi không biết, trẻ con nhà ta thích ăn nhất thứ này. Mỗi ngày đều quấn quít lấy ta nói muốn ăn
xương sườn, ta bao giờ mới mua xương sườn cho hắn? Lần này đúng là rất thuận tiện.”
Thế này vẫn còn ổn.
Quả nhiên quyết định gia nhập chuyển nhượng kinh doanh Liễu thị xương sườn, hắn không có làm sai.
Bùi phụ vui rạo rực nghĩ.
Không chỉ có Bùi phụ nghĩ như vậy, lão bản các nhà tham gia chuyển nhượng kinh doanh cũng đều nghĩ
như vậy.
Nếu như nói vừa bắt đầu, bọn họ đối Tiêu lão bản còn hơi nghi ngờ, cảm thấy tuổi nàng còn nhỏ
không nhất định có thể làm được việc lớn, lo lắng nàng lừa gạt tiền.
Cho tới bây giờ thấy tình cảnh náo nhiệt trong cửa hàng, cùng với vàng ròng bạc trắng thu được
trong tay. Những người này đối với Tiêu lão bản cùng Hạnh Hoa quán, được một cái gọi là khen không
dứt miệng. Trước kia đưa ra một số lớn kinh phí gia nhập liên minh, thật sự cũng không oan uổng như
vậy. Thời gian khai trương mấy quán xương sườn rất gần, liên tiếp mở, nhà nhà đều hừng hực. Chuyện
này thực sự gây nên hứng thú của mọi người.
Người qua đường đi qua quán xương sườn, nếu thấy đội ngũ, đều không nhịn được mà đi vào, chỉ lo bỏ
qua vật gì tốt. Chờ vào đội, mua xương sườn về, thưởng thức, mùi vị cũng thực sự không tồi. Lại vừa
nhìn, danh nghĩa của người ta còn có một đóa hạnh hoa.
Có người liền hiếu kỳ: “Cả quán nhà bọn họ bán xương sườn, làm gì mà lại vẽ một đóa hạnh hoa?”
“Cái này ngươi không biết đâu, đây là tiêu chỉ của Hạnh Hoa quán. Quán Liễu thị xương sườn này,
cũng là do Hạnh Hoa quán mở.”
Cứ như vậy, nương theo những nhà tham gia liên minh Liễu thị xương sườn dậy sóng, danh tiếng Hạnh
Hoa quán lại được càn quét một lần, dẫn tới khách đến thăm Hạnh Hoa quán cũng không ít, cũng coi
như niềm vui bất ngờ.
Vài quán Liễu thị xương sườn, trong đó chuyện làm ăn tốt nhất, không gì bằng Liễu thị xương sườn
bắt đầu sớm nhất ở thành đông.
Dù sao tiệm này do Liễu Kiến Thanh tự mình tọa trấn, chỉ nhờ vào danh hiệu của nàng, cũng có rất
nhiều người cam tâm tình nguyện vượt mấy chục con phố chạy tới mua xương sườn, thuận tiện nghĩ xem
có thể gặp mỹ nhân một lần không.
Trước quán Liễu thị xương sườn ở thành đông, đều xếp một hàng dài. Ngày hôm đó, trước quán Liễu thị
xương sườn ở thành đông, một người mặc bố y ghi cái gì đó vào sổ tay của hắn.
Sau khi ghi xong, hắn ngửi mùi xương sườn rán, nuốt ngụm nước bọt. Nhìn thấy sắc trời còn sớm, liền
cũng tham gia xếp hàng với đám người, mua một túi xương sườn ăn xong, mới xoay người