Mưa rơi trên ô, vang lên từng tiếng.
Liễu Kiến Thanh đưa tiền cho kiệu phu, nhấc tà váy bước nhanh tới cửa nhà, tay gõ cửa: “Ta về rồi.”
Cửa gỗ vang lên, nhưng mở cửa lại là Lục Cân.
Liễu Kiến Thanh có chút kỳ quái: “Tại sao lại là ngươi?”
Thường ngày mở cửa cho nàng, không phải ngũ tẩu thì chính là Nguyệt Nha Nhi. Rất ít khi là Lục Cân cô nương một mình đến mở cửa.
“Tiết nương tử cùng nha hoàn của nàng đến, cô nương đang bồi tiếp, nương của ta ở nhà bếp đun nước nóng.”
Lục Cân kẹp chuôi ô trên gáy, một mặt cùng Liễu Kiến Thanh giải thích, một mặt đóng chặt cửa.
Đôi mi thanh tú của Liễu Kiến Thanh cau lại. Đêm mưa như vậy, Tiết nương tử cùng nha hoàn của nàng đến đây làm gì.
Đẩy cửa ra, chỉ thấy trong nhà chính đốt mấy cái đăng, Nguyệt Nha Nhi quay lưng trước song cửa, đang cùng chủ tớ Tiết Lệnh Khương nói chuyện.
Tiết Lệnh Khương núp ở trên ghế bành, bao bọc một cái chăn mỏng, nhìn hình thức của hoa, là chăn của Nguyệt Nha Nhi.
Trong tay nàng còn cầm một cốc trà gừng đường đỏ, nóng hổi, một bên búi tóc rơi xuống, che khuất nửa bên mặt, điềm đạm đáng yêu.
“Là Tiết nương tử?” Liễu Kiến Thanh thu ô, vẩy nước mưa rồi đặt xuống đất, đi tới bên người Nguyệt Nha Nhi.
Nguyệt Nha Nhi quay lại thấy là nàng, gật đầu nói: “Ừm, đây chính là Tiết nương tử mà ta thường hay nói với ngươi. Vị này chính là nhứ nhân cô nương.”
Liễu Kiến Thanh cười một cái, tay để lên ghế dựa của Nguyệt Nha Nhi.
Nhứ nhân tiếp tục oán giận: “Ngày đó tiểu tử kia rơi xuống hồ, một bụng ý nghĩ xấu, nói là chúng ta muốn hại nhi tử của nàng nên mới đẩy nó xuống nước, nói láo! Vừa thấy người bên ngoài đến, liền vừa khóc vừa gào, còn giả bộ bất tỉnh! Cô gia cũng không biết phân biệt, không phân tốt xấu cãi nhau với tam nương tử. Nương tử của chúng ta cũng chỉ nói hai câu, vậy mà hắn lại động thủ!”
“Một cái tát này vừa ra, chính hắn cũng bối rối, phất tay áo rời đi.”
“Nương tử khóc lóc nói với ta, nơi này không tiếp tục ở được nữa. Nhưng chúng ta có thể đi nơi nào đây? Không có cách nào, chỉ có thể chạy tới chỗ ngươi. Cũng may mà nô tài trên dưới Triệu phủ đều bận rộn chuyển cây, náo loạn, nếu không phải vậy thì chúng ta cũng không chạy ra được.”
“Đáng thương cho đôi bàn chân nhỏ của tam nương tử, bên ngoài lại mưa, ngồi ở trên kiệu còn tốt, lúc xuống kiệu thì đi như thế nào? Ta không thể làm gì khác hơn là cõng nàng lại đây, đi xiêu vẹo, vấp ngã mấy lần.”
“Nếu như lão phu nhân của Tiết gia chúng ta còn sống, cho dù có cho họ mười lá gan, cũng không dám động đến một đầu ngón tay của nương tử chúng ta.”
Nhứ nhân trong ngày thường là người sắc bén, lúc này nói đến nghẹn ngào: “Rốt cuộc việc này là sao chứ!”
Tiết Lệnh Khương ở một bên tay nắm chặt chén trà, cũng đỏ cả vành mắt.
Nguyệt Nha Nhi đứng dậy, rót thêm nước vào chén trà của hai nàng, thở dài: “Làm sao lại như vậy?”
Nhứ nhân lau nước mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Đừng tưởng rằng ta không biết Triệu gia bọn họ đang suy nghĩ gì. Lúc đính hôn từ nhỏ, nịnh bợ lão chủ nhân nhà chúng ta, vào lúc ấy nói cái gì cũng êm tai hơn cả xướng đấy! Hiện tại thì là bộ dạng gì? Bà tử bên người Triệu thái thái bất mãn buông lời rèm pha khắp nơi, nói cái gì mà vốn dĩ Triệu lão gia có thể lên chức, bởi vì kết thân với Tiết gia, bị liên lụy, cũng bị hàng chức! Ta nhổ vào!”
Vào lúc này, Lục Cân rụt rè nói: “Nước nóng rồi, có thể tắm.”
Nguyệt Nha Nhi đứng lên nói: “Trước tiên đi tắm, đổi thân xiêm y, đừng làm hại tới cơ thể.”
Nhứ nhân vội vàng đỡ lấy Tiết Lệnh Khương, hai người tựa sát nhau đi theo Lục Cân.
Thấy hai người đi xa, Liễu Kiến Thanh kéo ống tay áo Nguyệt Nha Nhi, nắm nàng đến trong phòng, khép lại cửa phòng nói: “Nàng đáng thương, ta biết. Nhưng hơn nửa đêm nàng chạy từ Triệu phủ đến chỗ chúng ta thì phải làm sao đây? Triệu phủ là gia tộc lớn, nếu như trêu chọc phải bọn họ, lẽ nào chúng ta có thể trôi qua tốt sao.”
Nguyệt Nha Nhi bất đắc dĩ nói: “Nhưng nàng ở đây, thực sự không có chỗ có thể đi.”
“Ta cũng nhắc nhở ngươi.” Liễu Kiến Thanh ngồi xuống ghế dựa: “Nàng cũng chưa hòa ly với người ta, đổi lại nếu là ở chỗ của người nhà quê, gọi là thê bỏ trốn. Tóm lại là phải lạy từ đường.”
“Làm sao lại nghiêm trọng như vậy? Triệu phủ bọn họ làm việc tuyệt tình như thế, nếu thật sự chọc ra, không phải là sẽ mất hết mặt mũi sao?” Nguyệt Nha Nhi suy nghĩ một chút, nói: “Muộn như vậy, để cho chủ tớ hai nàng ngủ một giấc ngon đi. Coi như lần này Triệu phủ không phản ứng gì, muộn nhất sáng sớm ngày mai cũng sẽ đuổi tới nơi này. Đến thời điểm tốt lại nói chuyện rõ ràng với bọn họ.”
Nếu nàng đã nói như vậy, Liễu Kiến Thanh cũng không thể lại tiếp tục phản đối, chỉ có thể theo nàng làm việc.
Chờ đến khi Tiết Lệnh Khương các nàng tắm xong đi ra. Ngũ tẩu cùng Lục Cân đã dọn dẹp xong một căn phòng trống cho khách. Đổi đệm chăn mới, còn có huân hương.
“Những cái chăn này đều được phơi lúc trời nắng, rất sạch sẽ.” Ngũ tẩu nhìn Tiết Lệnh Khương, ánh mắt rất nhu hòa. Tuy nói hai người thân phận cách xa, số tuổi cũng kém không ít, nhưng nàng đến cùng đối với Tiết Lệnh Khương có một loại tâm ý cảm động lây.
“Chỉ là đáng tiếc không có cái giường khác, không thể làm gì khác hơn là oan ức nhứ nhân cô nương tối nay phải ngủ chiếu.”
“Ta không sao, ta luôn luôn gác đêm quen rồi.” Nhứ nhân vội vàng nói: “Như vậy đã rất tốt. Đúng thật sự là làm phiền các ngươi rồi.”
Ngũ tẩu cười nói: “Người tới là khách, đương nhiên phải chiêu đãi thật tốt, có chuyện gì, chỉ cần đến phía trước tìm ta là được rồi.”
Hàn huyên hai câu, ngũ tẩu liền dẫn nữ nhi về đi ngủ.
Chủ tớ hai người đã sắp xếp xong, Nguyệt Nha Nhi lại đây. Trong tay bê một cái mâm gỗ, bên trên để một bát cháo mỹ linh cùng một lồng bánh bao vịt nướng, còn có hai cái bát khác.
Nguyệt Nha Nhi để mâm xuống cái bàn vuông, vừa nói: “Vốn dĩ là trước khi ngủ không nên ăn nhiều, nhưng hai người các ngươi mắc mưa, lại vội vội vàng vàng chạy tới, nghĩ đến nhất định rất đói bụng. Ta làm một ít đồ ăn dễ tiêu, tốt xấu gì cũng ăn hai miếng, còn ấm, ăn vào cũng ấm người hơn.”
Nhứ nhân hướng nàng nói cám ơn, nói: “Tốt như vậy, nương tử ta tối hôm nay cũng chưa ăn món gì.”
Nàng múc một chén nhỏ cháo mỹ linh, đưa đến bên người Tiết Lệnh Khương, khuyên: “Nương tử ăn một miếng đi.”
Màu thìa cháo màu nhũ trắng, là lấy gạo nếp tinh tế ninh cùng với đậu nành cho đến khi nhuyễn, lại phối hợp với củ từ trong cháo, thêm mấy viên đường