Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Buổi tọa đàm nhỏ và ngày thanh niên


trước sau

Thẩm Ngôn không kiêng kị trò chuyện mấy việc này, biết gì nói nấy giảng cho Vương Tiểu Khê một phen về quá trình tìm hiểu của mình, nói tóm lại, chính là phát hiện mình sản sinh dục vọng với người cùng giới phù hợp thẩm mỹ, đối với người khác phái thì không, mà lần này bại lộ xu hướng giới tính cũng là bởi vì một số hàng sưu tầm không thể miêu tả của Thẩm Ngôn không cẩn thận bị cha cậu phát hiện.

Thẩm Ngôn: “Tuổi tác, 13 tuổi em bắt đầu cảm thấy hình như em có chỗ nào đó không giống người ta lắm, lúc 15 tuổi mới hoàn toàn biết rõ em là gay.”

Vương Tiểu Khê lén lút hỏi: “Có thể nào… có người đến 19 tuổi mới phát hiện xu hướng tình dục chân chính của mình không?”

Thẩm Ngôn có nề nếp nghiêm túc gõ chữ: “Đa số đều có thể phát hiện vào thời kỳ trưởng thành, có điều tình huống như anh nói cũng có, chỉ là ít thôi. Tình huống 19 tuổi không tính là muộn, có người ba mươi mấy mới phát hiện mình là đồng tính luyến ái. Cái này có liên quan tới hoàn cảnh sống và nền giáo dục người đó tiếp nhận, có vài người cảm thấy đồng tính luyến ái không tốt, trong tiềm thức họ sẽ liều mạng đè nén mình, có vài người đặc biệt chậm tiêu ở phương diện tình cảm, thông suốt cực kỳ muộn, họ vẫn chưa từng thích người khác phái, còn có thể lấy mấy câu kiểu như ‘chưa gặp ai thích hợp‘ để an ủi mình, có mấy người là song tính luyến, từng thích người khác phái nên cảm thấy mình khẳng định là thẳng, nhưng trên thực tế lại không thẳng như vậy… dù sao thì kiểu nào cũng có.”

Vương Tiểu Khê bình tĩnh nói: “Vậy à.”

Nhóc Thẩm Ngôn thông minh: “Anh, thật ra anh cũng là gay ha?”

Vương Tiểu Khê xấu hổ lăn hai vòng trên giường, ngón tay gõ như bay: “Đang hoài nghi cao độ… Lúc trước anh lo là anh nhất thời kích động, bởi vì anh cảm thấy nếu như anh thật sự có khuynh hướng này thì anh phải sớm phát hiện vào mấy năm trước mới đúng, nhưng như em nói thì anh an tâm rồi, anh có thể là song tính luyến, hoặc là quá chậm tiêu.”

Thẩm Ngôn nhiều chuyện hỏi: “Anh thích anh chàng nào hả?”

Vương Tiểu Khê dùng bàn tay lạnh băng che che gương mặt nóng lên, đánh đánh xóa xóa trong khung nhập chữ, cuối cùng lại chỉ gửi qua một từ: “Ừ.”
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không đợi Thẩm Ngôn đáp lại, Vương Tiểu Khê đã truy hỏi: “Nếu như là thẳng nam thẳng tắp thẳng tắp, có thể vì nhất thời kích động mà thích đồng tính không?”

Thẩm Ngôn gửi qua một chuỗi dài im lặng tuyệt đối, lại nói: “Không thể nào.”

Vương Tiểu Khê dùng sức nắm nắm mép váy, cắn răng quyết tâm, vứt đi mặt mũi, nỗ lực cung cấp thông tin cho Thẩm Ngôn: “Hắn hôn anh anh rất có cảm giác, còn cái khác thì chưa làm, anh sợ lỡ như anh không phải đồng tính luyến ái thật, chờ cơn mới mẻ trôi qua anh sẽ không tiếp nhận hắn được, anh phải chịu trách nhiệm với hắn…”

Thẩm Ngôn liên tiếp gửi qua vài cái icon phát điên, hận sắt không thành thép gầm thét: “Không thể! Ca, anh tỉnh táo một chút đi, thẳng nam bị hôn đâu ra mà cảm giác? Không đánh hắn một trận là tốt lắm rồi, anh chính là gay! Không cho phép anh cãi chày cãi cối nữa!”

Vương Tiểu Khê bộp một phát che mặt, trong lòng nghĩ lúc này thật sự phải yêu đương với Lý Lan Phong, vừa hưng phấn lại ngại ngùng, mặt đỏ đến độ lượn lờ bốc khói.

Nam tử hán đại trượng phu, dám cong dám gánh vác!

Vương Tiểu Khê hít sâu bình ổn tâm tình, lập tức đánh chữ: “Anh nghĩ rõ rồi, cám ơn em tán gẫu với anh nhiều như vậy…”

Còn chưa nói hết lời, Thẩm Ngôn đã ào ào ào gửi tới một chuỗi video.

Thẩm Ngôn: “Nghiên cứu một chút.”

Bìa một cái video trong đó là một nam đồ vest ngồi ở trước bàn, Vương Tiểu Khê liếc mắt một cái còn tưởng là tọa đàm tâm sinh lý đồng tính luyến ái, không hề phòng bị mở ra, nhưng mà…

Nam đồ vest ra vẻ đạo mạo bỗng nhiên đứng lên, nửa người dưới không hề mặc quần!

Vương Tiểu Khê: “…”

Ngay sau đó, một mỹ thiếu niên bò ra ngoài từ dưới cái bàn trước mặt nam đồ vest!

Là một người nối nghiệp của chủ nghĩa xã hội, Vương Tiểu Khê biểu thị mình căn bản không biết mới vừa rồi mỹ thiếu niên trốn ở dưới bàn làm cái gì, nhìn dáng vẻ có lẽ là chơi trò trốn tìm, dù sao thì để thuận tiện hoạt động nên mỹ thiếu niên cởi hết quần áo luôn rồi kìa.

Vương Tiểu Khê lấy lại bình tĩnh thoát video, hư tình giả ý tiến hành khiển trách: “Bạn Thẩm Ngôn, bình thường mỗi ngày em đều xem mấy thứ ngổn ngang này, có thể học vô à?”

Thẩm Ngôn: “Hây dà anh cũng xem đi, đây là thủ đoạn nhanh nhất mở ra cánh cửa thế giới mới đó.”

Dù sao thì cũng đều tại cậu bạn Thẩm Ngôn không học hành đàng hoàng cả! Vương Tiểu Khê nghĩ, lập tức mở video lên một lần nữa, xem đến đắc ý.

Hai người trong video đơn giản thô bạo tán tỉnh nhau một chút xong liền cấp tốc tiến vào chủ đề chính, hầu kết Vương Tiểu Khê lăn lộn, tần suất phập phồng của lồng ngực tăng nhanh rõ rệt, trong đầu cậu lặng lẽ đổi mặt một diễn viên trong video thành mặt Lý Lan Phong, mới vừa ảo tưởng không tới mười giây đồng hồ, đã phát hiện sợ là mình cũng phải đến toilet giải quyết vấn đề một phát.

Ngay lúc này, phòng khách truyền đến tiếng cửa mở, Vương Tiểu Khê lập tức tắt video, nhưng vẻ mặt vẫn rất mất tự nhiên, mặt cũng đỏ dữ dội, lúc Lý Lan Phong ôm một hộp giấy chuyển phát nhanh đi vào phòng ngủ, Vương Tiểu Khê đang đứng ở đầu giường dùng vách tường hạ nhiệt độ cho mặt.

Lý Lan Phong chậm rãi nhướn mày lên: “…”

Vừa nãy lúc xem video Vương Tiểu Khê gắn Lý Lan Phong vào tưởng tượng một phen, lúc này trong lòng có quỷ, hoang mang hoảng loạn nói bừa: “Về nhanh vậy, mua cái gì thế?”

“Quà tặng cho em, cục cưng chơi game thao tác rất tốt, nếu linh kiện cũng cùng cấp bậc thì khẳng định còn lợi hại hơn.” Lý Lan Phong để hộp giấy dưới đất, bình tĩnh nói, “Chờ tháng sau anh dư dả rồi lại kiếm bộ đồ cam cho em, chúng ta có thể nắm tay nhau càn quét game.”

Vương Tiểu Khê ló đầu nhìn, trong hộp giấy là bàn phím cùng kiểu với Lý Lan Phong, chuột máy tính, headphone, mấy thứ đồ này nếu đổi thành quà cho con gái chắc sẽ là trọn bộ đồ dùng dưỡng da make up cao cấp hàng hiệu, hoàn toàn làm người ta không có cách nào chống cự.

Vương Tiểu Khê biết hàng, biết các linh kiện đó đắt đến độ làm nguời ta tặc lưỡi, lập tức khước từ: “Cảm ơn, nhưng đắt như vậy em không nhận được, anh mau trả về đi, mấy cái giờ em đang dùng cũng đều rất tốt.”
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Khách sáo với bạn trai em cái gì chứ?” Lý Lan Phong ngồi xuống giường sát bên Vương Tiểu Khê, vòng qua vai Vương Tiểu Khê kéo người vào trong lòng, đè giọng thật thấp, “Tặng một món quà thì thế nào, nhận đi, nghe lời.”

“Đâu liên quan, cũng không phải sinh nhật em, anh tặng quà em làm gì.” Vương Tiểu Khê vẫn rất ngại nhận lấy, nếu cái này là Vương Đại Hải mua thì khẳng định cậu đã tung ta tung tăng nhận lấy, nhưng mà Lý Lan Phong…

“Sao lại không liên quan, ” lông mày anh tuấn của Lý Lan Phong nhíu lại, nghiêm trang bắt đầu nói hươu nói vượn, “Nửa tháng nữa không phải ngày thanh niên 4/5 sao? Đây là quà ngày thanh niên 4/5 sớm của anh.”

Vương Tiểu Khê bị chọc
cười: “Ngày thanh niên tặng cái này, thanh niên nghiện net hả?”

Lý Lan Phong cãi chày cãi cối: “Em học công trình, bình thường không dùng máy tính làm đồ án gì đó sao, anh tặng em cái này rất tích cực mà, nhận lấy.”

Nói đến mức này rồi, không nhận nữa thì không khỏi có vẻ lập dị, không bằng trước tiên cứ thoải mái nhận lấy, sau này tặng lại Lý Lan Phong một món quà. Vương Tiểu Khê nghĩ như vậy, xuống giường ngồi xổm trước hộp giấy, lấy lần lượt từng món linh kiện game tạo hình hoa lệ ngầu lòi ra sờ sờ thử, ánh mắt sáng rực quay đầu lại nhìn Lý Lan Phong, nói: “Vậy em nhận nhé, cám ơn nhiều.”

“Cám ơn nhiều?” Khóe môi Lý Lan Phong tà ác nhếch lên, “Cảm ơn ai?”

Vương Tiểu Khê yêu thích không buông tay ôm lấy bàn phím, vừa ngọt vừa mềm làm nũng: “Cám ơn ca ca.”

Lý Lan Phong bị ngọt đến tinh thần sảng khoái, quan sát Vương Tiểu Khê trên dưới một phen, hỏi: “Váy mới đâu? Cục cưng thay đi.”

Lúc này Vương Tiểu Khê mới nhớ mình lo thăm hỏi và trò chuyện với Thẩm Ngôn, quên thay váy, bèn nói: “Anh đi ra ngoài trước đi, em thay liền.”

Lý Lan Phong giống như nhận được quân lệnh cấp tốc đi ra khỏi phòng ngủ đóng cửa lại, Vương Tiểu Khê cởi váy trên người ra, lại tàn nhẫn mà từ bỏ Ultraman, kẹp cái quần lót mới mua lên nhìn nhìn, chợt nhớ cái này mới vừa mua về còn chưa giặt, mặc bên trong không sạch sẽ lắm, liền mở cửa tủ lấy ra cái hộp nhỏ đặt bên dưới tầng tầng lớp lớp quần áo, được che giấu rất khá, trong hộp chứa mấy cái quần lót lúc trước cậu mua, bởi vì không đột phá nổi chướng ngại tâm lý nên Vương Tiểu Khê gần như chưa từng mặc, đều không khác gì mới.

“Vương Tiểu Khê mày quả thực quá kỳ quái, có phải là mày biến thái không…” Vành tai Vương Tiểu Khê đỏ như tích máu, vừa nhỏ giọng lẩm bẩm tiến hành khiển trách bản thân, vừa kiếm ra một đôi tất thêu hoa văn mỏng cùng với một cái mép tất ren hoa từ trong hộp đựng các loại tất tơ tằm, mặt đỏ tận mang tai mặc vào, xem như phúc lợi bonus, còn lấy túi đồ trang điểm ra dặm lại make up một chút.

Vương Tiểu Khê cũng không rõ mình bị gì, có lẽ là do cái video vừa nãy mở ra cánh cửa thế giới mới, làm cho trong tiềm thức cậu bắt đầu hi vọng chút nữa có thể trêu chọc cho Lý Lan Phong làm gì đó với mình, để giảm bớt cơn ngứa tựa như đã lan khắp toàn thân, như có như không nhưng lại không thể lơ là.

Vương Tiểu Khê mặc váy mới vào, hít sâu mấy cái ổn định tâm tình, lúc này mới đẩy cửa phòng ngủ ra. Ngoài cửa, Lý Lan Phong đang nóng nảy đi tới đi lui, rất giống con sói đói canh giữ trước hang thỏ chờ ăn. Nghe tiếng cửa phòng mở, Lý Lan Phong ngẩng đầu, Vương Tiểu Khê mặc váy mới đứng ở cửa phòng ngủ, dưới ánh sáng vừa vặn chiếu rọi, hai cái chân nhỏ nhắn bị tất tơ tằm bao lấy dụ người đến mức không cách nào hình dung, bởi mới vừa dặm make up, đường nét ngũ quan vốn đã đủ đẹp đẽ lại càng thêm đặc biệt tinh xảo, dưới ánh đèn vàng ấm tô điểm hiện ra một loại nét đẹp kinh tâm đoạt phách.

“Phắc…” Lý Lan Phong ngẩn ra, văng tục.

Hoặc cũng có thể nói là một loại nguyện vọng!

Vương Tiểu Khê bị ánh mắt như lang như sói của Lý Lan Phong dọa đến kinh sợ, thậm chí còn muốn đóng cửa nhốt Lý Lan Phong bên ngoài!

Song lần này Vương Tiểu Khê còn chưa kịp biến kinh sợ thành hành động, Lý Lan Phong đã nhanh chân đi đến chỗ Vương Tiểu Khê, đưa tay ôm lấy eo cậu, cụp mắt đảo qua đôi môi cậu, động tác hơi ngưng lại, tiêu hao khoảng chừng mười lăm phần trăm tự chủ, thấp giọng dò hỏi: “Cục cưng trước tiên em đi tẩy trang đi nhé?”

Vương Tiểu Khê mới vừa dặm make up mờ mịt mở to hai mắt: “Tại sao?”

Lý Lan Phong hít một hơi thật dài, nỗ lực nhẫn nại: “Trưa hôm nay em nói trang điểm xong anh không được hôn em.”

“Trang điểm xong không được hôn, thế nhưng nếu trong ngày không định đi ra ngoài nữa thì có thể hôn.” Vương Tiểu Khê nghiêm túc nói, “Cái này là định luật 1 của việc hôn, học thuộc nhé.”

“Được.” Lý Lan Phong dịu dàng đáp lời, cúi đầu hôn sâu, chân Vương Tiểu Khê mềm nhũn, trọng tâm bất ổn, dính lấy Lý Lan Phong cùng lảo đảo lui lại mấy bước, song song ngã ở trên giường.

“Đúng rồi…” Lời Vương Tiểu Khê nói bị nụ hôn kịch liệt làm cho vụn vặt, “Có phải em nên… đấm… ngực anh không?”

Sự nghiêm cẩn của sinh viên ngành kỹ thuật bọn em không chút nào kém hơn sinh viên khoa học tự nhiên đâu nhé!
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đấm đi.” Lý Lan Phong tàn nhẫn hôn một cái trên môi Vương Tiểu Khê, chống người lên.

Vương Tiểu Khê nắm tay lại, nghiêm ngặt thực hiện quy trình, mỗi tay đấm trên ngực Lý Lan Phong hai lần, Lý Lan Phong mỉm cười nắm chặt hai cổ tay nhỏ gầy ấy, đặt xuống giường phía trên đầu Vương Tiểu Khê, lần thứ hai hôn xuống.



“Lý Lan Phong anh xong chưa?” Sau một tiếng, Vương Tiểu Khê giãy dụa bò dậy từ trên giường, mang theo dấu son môi bị cọ lung ta lung tung đầy người, nỗ lực chạy trốn.

“Em nói xem?” Một cái tay bắt lấy vòng eo trắng nõn của Vương Tiểu Khê, đột nhiên kéo về sau, Vương Tiểu Khê ngã về trên giường bị đè lên một lần nữa, Lý Lan Phong trán chống trán với cậu, hơi thở giao hòa, hai người đối diện chốc lát, Lý Lan Phong cười nhẹ một tiếng, nói: “Cục cưng, cái gì cũng đã làm rồi, còn phải tiếp tục suy xét sao?”

“Làm sao mà cái gì cũng đã làm?” Vương Tiểu Khê chọt chọt cơ bụng Lý Lan Phong, “Còn, còn có cái chưa làm mà, đừng nói bừa!”

“Rồi —— thế nhưng cục cưng em đừng treo anh nhé, anh sợ.” Lý Lan Phong chôn mặt trước ngực Vương Tiểu Khê, như chú chó cỡ lớn cọ cọ ngửi ngửi, liền ngồi dậy, “Bắt đầu từ bây giờ anh sẽ chính thức là bạn trai em, có được không?”

Hết chương 35

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện