Trên đường đi tới nhà trẻ, Mạc Ngạn không hiểu sao lại suy nghĩ không biết có nên mua một chiếc xe ô tô không? Tuy rằng bản thân cô không thích ngồi trên xe ô tô, chỉ nhìn được có một hướng trước mặt nhưng mai mốt nếu Kiều Thanh Vũ cùng Đồng Đồng trở thành một phần cuộc sống của cô thì có xe ô tô sẽ tiện hơn.
Mạc Ngạc nhịn không được cười bản thân, nghĩ đến đó hình như vẫn còn hơi sớm.
Trước cổng nhà trẻ, người già, người trẻ, trai gái ra vào tấp nập để đón trẻ, xe cộ cũng vậy nối đuôi nhau vào ra hai bên đường. Mạc Ngạn lắc đầu, cô đem xe máy đi gửi cách đó không xa, thong thả đi bộ tới nhà trẻ.
"Tiểu thư." Mạc Ngạn vừa đi tới cổng liền nghe tiếng gọi của Cố Thục Phân.
Mạc Ngạn quay đầu lại, nhìn Cố Thục Phân tay xách túi thức ăn, nhíu mày hỏi:"Sao a di cũng đến đây?"
"A di ở nhà một mình không có gì làm, đi chợ mua đồ đột nhiên nhớ tới giờ Đồng Đồng tan học nên đến đây đón."
Mạc Ngạn mỉm cười, nhìn xung quanh, các đó không xa Đồng Đồng đang được một người đàn ông trung niên dắt tay dẫn đi, nói:"Xem ra hai người chúng ta đến đây phí công rồi. Ông của Đồng Đồng đã đến đón con bé rồi."
Hai người đồng thời cười nhìn hình bóng hai ông cháu rời đi, Đồng Đồng vô cùng vui vẻ cười nói với ba Kiều, còn ông thì chỉnh lại nón cho bé con, một tay lớn một tay nhỏ nắm lấy nhau bước đi.
Mạc Ngạn quay đầu sang nói:"A di có muốn con đưa về nhà không?"
"Con không về nhà sao?"
"Kiều đội trưởng mời con đi ăn tối để cám ơn chuyện hôm qua." Mạc Ngạn tự hào nói.
"Đứa nhỏ đó thiệt có tâm." Cố Thục Phân có chút không vui, nói:"Xem ra hôm tay a di không cần làm cơm nữa."
"A di có thể làm cho bản thân mà."
"A di đã ăn cơm một mình hơn mười năm rồi."
Mạc Ngạn gọi taxi, cô vỗ cánh tay Cố Thục Phân an ủi, mở cửa cho bà bước vào, nói:"Về sau sẽ không để a di ăn một mình nữa." Nói xong cô hôn lên trán Cố Thục Phân một cái, mỉm cười đóng cửa lại.
Mạc Ngạn đợi xe rời đi rồi mới quay đầu lại, thấy Kiều Thanh Vũ không biết đã đứng sau cô bao lâu rồi.
"Sao em lại tới đây?" Mạc Ngạn kinh ngạc nhìn Kiều Thanh Vũ, sao hôm nay ai cũng muốn tới đón Đồng Đồng vậy, thật là lạ.
"Cô vừa đi một lúc thì tôi cũng xong việc nên liền tới đây."
"Sớm biết vậy tôi đã chờ em rồi, Đồng Đồng bị ba em đón đi rồi, Cố a di cũng vừa mới đi." Mạc Ngạc nhìn hướng xe vừa rời đi nói.
"Ân, tôi biết." Kiều Thanh Vũ nhìn xung quanh, đoán chắc ba cùng Đồng Đồng đã về nhà rồi, đèn hai bên đường cũng được bật sáng lên, nàng nhìn trời đã tối, hỏi:"Cô muốn ăn gì?"
"A!" Mạc Ngạn suy nghĩ một chút:"Đi thôi, tôi đưa em tới chỗ này."
Mạc Ngạn lái xe lại chỗ Kiều Thanh Vũ, đưa tay ra giúp nàng lên xe, Kiều Thanh Vũ hơi do dự nhưng vẫn nắm lấy tay cô. Mạc Ngạn cười gian, dùng một chút lực kéo nàng lên ngồi đằng sau mình.
"Em đội lên đi" Mạc Ngạn quay đầu đưa nón cho KIều Thanh Vũ.
"Tôi không cần, cô đội đi." Kiều Thanh Vũ không đưa tay ra nhận nón.
Mạc Ngạn thấy Kiều Thanh Vũ vẫn lạnh lùng với mình, không khỏi thất vọng, không lẽ nàng không nhớ chuyện xảy ra hôm qua qua Cô có chút thất vọng, tự đội lên cho nàng, nàng cũng không cự tuyệt.
Chiếc xe cứ thế chạy xuyên màn đêm, trời càng ngày càng lạnh, xe chạy nhanh bỗng dừng gấp khiến Kiều Thanh Vũ nhào tới ôm Mạc Ngạn. Sau nàng vội buông tay ngồi xa ra, tốt nhất là nên giữ khoảng cách.
"Điện thoại cô kêu kìa." Kiều Thanh Vũ thấy Mạc Ngạn không nghe thấy liền nhắc nhở.
"Chắc không có gì quan trọng đâu, nếu gấp chắc chắn người ta sẽ gọi lại."
Điện thoại vang một hồi lâu mới ngừng kêu, Mạc Ngạn đi chậm lại rẽ vào một con hẻm nhỏ, đi thêm một đoạn ngắn nữa thì dừng trước một quán ăn nhỏ.
Đậu xe xong, Mạc Ngạn cầm ví cùng điện thoại, nắm tay Kiều Thanh Vũ đi vào. Đẩy cửa vào, Mạc Ngạn vẫy tay với một cô gái đứng ở quầy bar nhỏ hô:
"Bà chủ~"
Cô gái dáng người cao gầy đứng ở quầy bar ngẩng đầu lên, đầu tiên sửng sốt sau vội chạy nhanh tới :"Uy, Mạc Mạc lâu như vậy mới tới đây a."
"Đúng là hơi lâu, em còn tưởng chị không còn làm việc ở đây nữa."
"Mau mau vào bên trong." Bà chủ nhiệt tình đón tiếp hai người, tự tay chuẩn bị bàn ăn.
Mạc Ngạn đưa menu cho Kiều Thanh Vũ, bảo nàng gọi món, sau quay sang nói với bà chủ:"Chị xem rồi chuẩn bị giùm em phần ăn cho hai người nha." Cô nhìn Kiều Thanh Vũ im lặng, bảo bà chủ sang cho nàng order.
Bà chủ gật đầu, đi sang cùng Kiều Thanh Vũ chọn món, Mạc Ngạn cúi đầu nhìn dãy