Quan Đạo Chi Sắc Giới
Tác Giả: Đê Thủ Tịch Mịch
Quyển I: Tiểu thanh niên ủy ban
Chương 23 :Đêm Thác Loạn
Nguồn: Sưu tầm
Đáng lý ra kế hoạch của Triệu Phàm khá chu toàn, trước đó hắn đã đặt sẵn 3 phòng ở khách sạn, Vương Tư Vũ một căn, vợ chồng mình một căn, căn còn lại dành cho Hoàng Nhã Lệ. Triệu Phàm gọi sẵn một cô sinh viên trong trắng cần tiền đóng học phí phục vụ Vương Tư Vũ đêm nay, lại sợ Vương Tư Vũ ngại ngùng từ chối nên cố tình họp mưu với vợ và Hoàng Nhã Lệ chuốc rượu say, như thế kế hoạch mới tiến hành thuận lợi được.
Ngặt nỗi ông trời thích trêu ghẹo người ta, khi Triệu Phàm dìu Hoàng Nhã Lệ vào phòng lại xảy ra rắc rối bất ngờ, Hoàng Nhã Lệ trong hơi men la hét om sòm ngoài hành lang không chịu vào phòng, còn to tiếng đòi về nhà, nhân viên phục vụ của khách sạn dùng ánh mắt nghi ngờ soi mói Triệu Phàm làm hắn nhột nhột, không tiện đẩy Hoàng Nhã Lệ vào phòng nữa, đành đưa cô ra khỏi khách sạn, lúc này Hoàng Nhã Lệ mới chịu im lặng, dựa sát toàn thân vào Triệu Phàm, miệng không ngừng ú ớ trong cơn say.
May mà Triệu Phàm từng theo vợ đến nhà Hoàng Nhã Lệ vài lần nên biết nhà cô ta ở đâu, hắn đón một chiếc taxi ngoài cổng khách sạn, đẩy cô lên xe, đóng cửa cái rầm, nói với tài xế: “Đi Tân La Uyển!”
Trương Thiện Ảnh một mình nằm trong phòng, đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, bên tai văng vẳng tiếng la hét ngoài hành lang, nghe kĩ hơn hình như đó là tiếng của Hoàng Nhã Lệ, cô vội leo xuống giường, xỏ chân vào đôi dép rồi đẩy cửa bước ra ngoài, đáng tiếc cơ thể lúc này không nghe theo chỉ huy từ bộ não, đôi chân rệu rã bước đi không nổi, hết ngã sang bên trái lại lật sang bên phải, sau mấy lần sém đập đầu vào tường, khi Trương Thiện Ảnh tìm được đến nơi phát ra tiếng la hét thì không còn bóng người nào ở đó, đành quay đầu mò mẫm tìm về phòng cũ, vừa đẩy cửa bước vào là lăn ngay lên giường ngủ thiếp đi.
nguồn
Lúc này, Triệu Phàm ngồi trên xe taxi cùng với Hoàng Nhã Lệ, men rượu bắt đầu bốc cao lên đầu làm hắn khó chịu vô cùng, cộng thêm chiếc xe chạy trên con đường dằn xóc nên làm hắn muốn nôn mửa. Triệu Phàm mở cửa sổ xe, hít thờ sâu vài hơi mới cảm thấy đỡ hơn đồi chút. Chiếc taxi đỗ xịch trước khu nhà của Hoàng Nhã Lệ, hai người lảo đảo dìu nhau bước xuống. Hoàng Nhã Lệ dựa lưng vào tường cười như điên dại, Triệu Phàm thò tay vào túi cô ta lục tìm chìa khóa, nhưng hắn hoa mắt run tay hồi lâu vẫn chưa cắm được chìa vào ổ.
Khó khăn lắm cả hai mới mở cửa vào được nhà, trong lúc mơ mơ màng màng, Triệu Phàm và Hoàng Nhã Lệ ôm nhau lăn lên giường, nằm đó nghỉ ngơi một hồi, Triệu Phàm đứng dậy định ra về, vừa bước tới trước cửa, sau lưng đột nhiên bị người ta ôm choàng lấy. Triệu Phàm hốt hoảng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Hoàng Nhã Lệ đẵ tự cởi chiếc áo thun bên ngoài, cơ thể cô chỉ còn được che chắn bởi một chiếc áo nịt bó sát, đang lim dim mắt ghé sát người Triệu Phàm phà hơi vào mặt hắn.
Triệu Phàm bị động tác khiêu khích của Hoàng Nhã Lệ làm cho toàn thân bức bối, lúc đó tự nhiên mất hết lý trí, càng nhìn càng thấy Hoàng Nhã Lệ xinh đẹp tuyệt trần, bèn cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn, vừa mới chạm nhẹ vào bờ mồi ướt át, chiếc lưỡi mềm mại của Hoàng Nhã Lệ liền chủ động đưa qua, hai người điên cuồng ôm hôn, dưới sự tác động của hơi men, ham muốn trỗi dậ phục của cả hai được từ từ trút bỏ, hai cơ thể dính chặt vào nhau, một lần nữa ngã vật xuống giường.
Chỉ còn lại một mình, Vương Tư Vũ ngồi trong phòng ăn ngáp lên ngáp xuống, không biết trôi qua bao lâu, hắn bị nhân viên phục vụ lay nhẹ đánh thức, cho biết khu nhà hàng của khách sạn đến giờ đóng cửa rồi, bây giờ họ thu dọn vệ sinh, quý khách không được ngủ ở đây.
“Tôi biết rồi!” Vương Tư Vũ sờ tay lên trán thấy nóng bừng bừng, cổ họng khô khốc, bèn rót một tách trà tu ừng ực cho đờ khát, đợi đầu óc tỉnh táo được đôi chút, hắn lảo đảo đứng dậy mò mẫm men theo bức tường bước ra ngoài, chui vào thang máy, nhớ mang máng hình như Triệu Phàm nói vào tai mình số phòng 907 nên ấn nút đi lên lầu 9.
Đứng ngay cửa phòng, hơi men lại bốc lên đầu, Vương Tư Vũ choáng váng đầu óc, ngã mạnh vào cánh cửa, nào ngờ cánh cửa chi khép hờ nên mở toang ngay, bước vào trong tiện tay đóng cửa lại, không thèm bật đèn, Vương Tư Vũ đi thẳng về phía chiếc giường lớn, trên giường hình như có một cô gái nằm sẵn ở đó, hắn tin chắc đây là cô sinh viên mà Triệu Phạm đã chuẩn bị cho hắn vui vẻ đêm nay.
Nếu đổi lại là lúc khác, Vương Tư Vũ nhất định không chấp nhận món quà này, nhưng bây giờ lục phủ ngũ tạng của hắn lộn tùng phèo, toàn thân nóng rang như hòn than, hắn không cần nghĩ nhiều, tự cởi hết quần áo trên người nằm lăn lên giường, giơ tay tóm lấy cô gái sờ soạng khắp người, ngón tay chạm trúng hàng nút áo bên hông, hắn bắt đầu tháo từng nút một cách nhẹ nhàng.
Cô gái nằm im phăng phắc không hề động đậy, hình như cô đã ngủ say. Vương Tư Vũ tháo nút hồi lâu, chỉ cảm thấy khắp người cô gái đều dính đầy nút áo, bên hông một hàng, trước ngực một