Trong phòng hội nghị chỉ có âm thanh của việc lật giấy, ngẫu nhiên có người không cẩn thận cầm tách trà đụng phải dụng cụ che trà phát ra một tiếng trong trẻo khiến mọi người chú ý, ánh mắt vô tình chạm vào nhau rồi lại lảng đi, một lần nữa quay trở lại nhìn đám văn kiện, giống như trong đám văn kiện này có cái gì huyền bí khiến cho người ta phải bị cuốn hút vào.
Lục Vi Dân ngồi ở góc phòng, cầm quyển sổ ghi chép, bất động thanh sắc quan sát cảnh tượng trước mắt. Mao Dung ngồi đằng trước hắn, đang vùi đầu vào ghi chép, cũng không biết là ghi chép cái gì.
Nguyên bản ở văn phòng Ủy ban nhân dân này, Mao Dung vẫn có đầy đủ tư cách tham gia hội nghị. Chẳng những là một Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện phụ trách ghi biên bản hội nghị, mà Mao Dung còn là Chánh văn phòng tổ lãnh đạo thu hút đầu tư kiêm Chánh văn phòng tổ lãnh đạo chuẩn bị xây dựng khu kinh tế công nghiệp.
Về phần sở dĩ hắn có thể ngồi chỗ này, là bởi vì việc khởi động và đẩy mạnh hạng mục công tác này giai đoạn trước là do hắn phụ trách. Mao Dung cũng đã đề xuất với Thẩm Tử Liệt cho hắn tham gia. Nếu ở hai hạng mục công tác này có cái gì cần tỉ mỉ kể lại thì Lục Vi Dân lúc nào cũng có thể giải thích, huống chi hắn là một Phó chánh văn phòng.
Thẩm Tử Liệt đồng ý cho Lục Vi Dân lấy thân phận dự thính tham gia hội nghị lần này.
Lục Vi Dân nhẹ nhàng hít sâu một hơi. Trường hợp này kiếp trước hắn đã từng trải qua. Ngoài mặt thì không có gì, nhưng phía dưới lại là một mạch nước ngầm bắt đầu khởi động. Thể chế trước giờ vốn không có chuyện đồng tâm hiệp lực. Loại cân sức ngang tài dắt tay nhau cộng tiến chỉ có thể tồn tại trong tiểu thuyết. Không thể chiếm cứ vị trí nhân vật số một thì tất nhiên sẽ bị khắp nơi khiêu chiến. Mà từ nhân vật số một trên danh nghĩa đến nhân vật số một trên thực tế phải trải qua một quá trình tôi luyện của một cán bộ lãnh đạo.
Thẩm Tử Liệt bây giờ chỉ có thể là nhân vật số một trên danh nghĩa của huyện Nam Đàm. Nhưng y đang bị một lực ảnh hưởng thâm căn cố đế đến từ Ủy ban nhân dân huyện Nam Đàm là Tào Cương khiêu chiến ác liệt, cùng với những ràng buộc và mối quan hệ phức tạp đến từ huyện ủy. Làm thế nào để xử lý tốt mối quan hệ với Huyện ủy và nghênh đón khiêu chiến, thì cần một thời gian công tác tương đối dài của Thẩm Tử Liệt.
Thẩm Tử Liệt chú ý tới ánh mắt mọi người đều đang chú mục vào văn kiện của mình. Y đương nhiên biết đám người này chưa chắc là đang đọc tài liệu, chẳng qua là mượn phương thức này để trốn tránh cơn lốc xoáy mơ hồ sắp nổi lên mà thôi.
Tào Cương nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như những cảnh tượng quen thuộc ngoài cửa số so với khung cảnh trong phòng hội nghị làm cho ông ta cảm thấy hứng thú hơn nhiều. Ông ta không giống như những người khác, muốn cấp cho Thẩm Tử Liệt một thể diện, giả vờ giả vịt đọc này đọc nọ. Tào Cương cảm thấy không nhất thiết phải làm như vậy.
Thẩm Tử Liệt cân nhắc ai là người mở đầu?zv Tào Cương hay là Lã Ngọc Xuyên?vC
Không hề nghi ngờ chính là Lã Ngọc Xuyên. Lã Ngọc Xuyên hẳn là sẽ cho y một câu trả lời hài lòng. Nhưng khả năng là sẽ làm cho Lã Ngọc Xuyên trong lòng không cảm thấy thoải mái. Nhưng còn Tào Cương thì sao?vE Chỉ sợ là sẽ lập tức biến thành tranh chấp. Đây cũng là điều mà Thẩm Tử Liệt không muốn thấy. Về phần những người khác, sự không liên quan đến mình mà càng phát sinh thì bọn họ lại càng thích xem.
- Phó Chủ tịch huyện Tào, anh được phân công quản lý mảng thu hút đầu tư. Xây dựng khu kinh tế công nghiệp và thu hút đầu tư cũng cùng một nhịp thở. Hai hạng mục công tác này rất quan trọng đối với Nam Đàm của chúng ta trong năm nay. Vậy thì mời anh nói ra suy nghĩ của mình.
Cân nhắc mãi, cuối cùng Thẩm Tử Liệt dừng