Bao suy nghĩ cũng xong trong giây lát, Thẩm Tử Liệt ngước mắt lên, sắc mặt ấm áp, khẽ cười:
- Quan điểm của phó Chủ tịch huyện Tào rất sắc bén, cũng đã đưa ra được một số vấn đề mà cải cách mở cửa của chúng ta đang phải đối mặt. Cũng giống như lời của phó Chủ tịch huyện Tào, khu khai thác phát triển công nghiệp không còn là gì mới lạ nữa. Ở các địa khu duyên hải và Xương Giang của tỉnh ta thì đều có tiền lệ rồi. Chẳng qua là địa khu Lê Dương của chúng ta vẫn là lần đầu tiên làm. Việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, thu hút đầu tư bên ngoài và các doanh nghiệp đến khai thác, có phải có nghĩa là Nam Đàm của chúng ta đang biến chất theo tư bản chủ nghĩa?xr Có phải là bị suy nghĩ tự do hóa của giai cấp tư sản ăn mòn rồi?rf Tôi cảm thất điểm này rất đáng để chúng ta suy nghĩ thêm. Mọi người có thể đưa ra ý kiến cá nhân mình. Ngọc Xuyên, anh là phụ trách quản lý công nghiệp và giao thông, khu kinh tế công nghiệp mới cũng là một công việc quan trong trong phạm trù công việc mà anh quản lý. Anh nói ý kiến của mình xem.
Lã Ngọc Xuyên chỉ cảm thấy huyệt thái dương của mình nhảy lên bình bịch, da mặt cũng nóng bừng lên.
Ông ta biết rằng chính mình sớm muộn cũng se bị đẩy lên tuyến đầu, thậm chí còn đang làm trước một số chuẩn bị về tư tưởng. Nhưng ông ta không ngờ Tào Cương không đưa ra vấn đề thu hút đầu tư và kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới để khiển trách mà lại đưa vấn đề thu hút đầu tư và vấn đề kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới nâng cao lên đến tầng cao chính trị để chất vấn. Điều này cũng có nghĩa là đối với sự trả lời về vấn đề này không chỉ là đặt bản thân mình và Thẩm Tử Liệt ở trên cùng một chiếc xe chiến đấu mà còn gắn chặt mình với vấn đề tư bản chủ nghĩa và chủ nghĩa xã hội với nhau.
- Tôi sẽ nói một chút suy nghĩ của mình.
Lã Ngọc Xuyên hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc của chính mình, thâm trầm nói:
- Chủ tịch huyện Thẩm trước khi đề xuất việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, tôi cũng đã luôn nghĩ rằng sẽ phải đối mặt với sự cải cách mở cửa dưới hình thức mới. Nam Đàm của chúng ta làm thế nào để thực hiện dân giàu huyện mạnh, suy đi tính lại, vẫn chỉ có một con đường, đó là phải phát triển công nghiệp. Nhưng phát triển công nghiệp thì không thể chỉ là một câu nói suông được. Phát triển như thế nào, đặc biệt là trong điều kiện cơ sở công nghiệp của Nam Đàm chúng ta dường như là chưa có gì, mà tài chính thì ở trong tình trạng tồi tệ. Dựa vào tài chính để phát triên thì vừa không hiện thực, mà tinh thần chính sách hiện tại cũng không khuyến khích đề xướng việc này. Vậy thì chúng ta phải làm như thế nào?ry Chỉ có thể làm khu kinh tế công nghiệp mới, lấy khu kinh tế công nghiệp mới là bàn đạp phát triển, coi việc thu hút đầu tư làm cách thức để thu hút các doanh nghiệp nước ngoài đến Nam Đàm của chúng ta phát triển.
- Điều tôi muốn nhấn mạnh chính là, khu kinh tế công nghiệp mới này của chúng ta nên mở cửa một cách toàn diện, để chào đón các nhà đầu từ từ bên ngoài đi vào, chứ không hoàn toàn hạn chế. Đầu tư nước ngoài hoặc doanh nghiệp kinh doanh cá thể, doanh nghiệp quốc doanh hoặc tư bản, chúng ta đều nhiệt liệt đón chào. Với cơ sở kinh tế hiện tại của Nam Đàm thực sự muốn thu hút đầu tư từ các doanh nghiệp quy mô lớn thì khá là khó. Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc khu kinh tế công nghiệp mới của chúng ta sẽ mãi như vậy. Cùng với sự phát triển của nền kinh tế, hệ thống phối hợp ngày càng hoàn thiện, tôi tin rằng những doanh nghiệp quốc doanh quy mô lớn, những tập đoàn xuyên quốc gia cũng có khi sẽ thực sự đến Nam Đàm của chúng ta để đầu tư.
Lã Ngọc Xuyên nhìn qua người cúi đầu ngồi ở một góc, rồi trầm giọng nói:
- Cải cách mở cửa không phải là phương thức trước nay chưa từng có. Đồng chí Trần vân và đồng chí Tiểu Bình đều đã đưa ra cải cách vốn là ném đá dò đường qua sông. Về việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới cũng như vậy. Chúng ta không nói đến các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài và doanh nghiệp kinh doanh cá thể sẽ phát triển lớn mạnh ở huyện Nam Đàm của chúng ta như thế nào, có phải là sẽ thay đổi tính chất chủ nghĩa xã hội của Nam Đàm không, tôi có thể khẳng định rằng khu kinh tế mới không phải là một đất nước trong một đất nước, mà cũng phải tuân theo pháp luật Trung Quốc, cũng phải phục vụ sự phát triển kinh tế xã hội của huyện Nam Đàm chúng ta. Khi một sự vật mới còn chưa xuất hiện mà đã dễ dàng đưa ra kết luận thì tôi cho rằng đây là một biểu hiện của sự không hiện thực.
- Có một đồng chí đã từng bàn luận với tôi một quan điểm. Tôi cho rằng rất có ý nghĩa gợi mở. Đó là nhân dân yêu cầu không hề cao đối với Đảng uỷ chính quyền của chúng ta. Chính là có thể không ngừng nâng cao đời sống văn