- Chủ nhiệm Mã, ba thông một bình chỉ là điều cơ bản nhất, khu kinh tế mới không chỉ đơn giản như vậy là được. Tuy nhiên chủ nhiệm Cao đã làm lâu ở Ủy ban Xây dựng, về phương diện này cứ giao cho ông ấy, chắc chắn cũng không phải là vấn đề lớn. Công ty thực phẩm Lâm Cẩm Ký mới đến, dự đoán từ xây dựng đến đầu tư còn cần phải có một quá trình để thích ứng. Cho nên tôi cảm thấy trước tiên là phải đảm bảo về mặt chất lượng mới có thể xây xong trước thời hạn, có lẽ đỡ được một chút thời gian.
Biết Mã Thông Tài rất coi trọng vị trí này, Lục Vi Dân cũng có tâm nhắc nhở nói:
- Đa số các nhà đầu tư muốn chu toàn một chút, như vậy cũng có lợi về mặt quan hệ, tạo chút thanh danh cho Khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật Nam Đàn.
- Ông em, tôi cũng không muốn vòng vo mãi, chúng ta muốn khu kinh tế mới này thành lập phát triển, nhưng ngoại trừ một doanh nghiệp Lâm Cẩm Ký này, chúng ta vẫn hoàn toàn chẳng có gì. Chủ tịch huyện Thẩm và phó Chủ tịch huyện Lã đều hiểu rõ muốn khu kinh tế mới này thu hút đầu tư thì trong năm nay phải có đột phá lớn, nếu không, rất xin lỗi. Huyện đối với chiêu bài khu kinh tế mới này cũng đã trao cho chúng ta rất nhiều quyền lực và chính sách. Chúng ta cần phải tận dụng chúng ở mức độ lớn nhất để có thể phát triển. Chẳng hạn, trong khu vực của chúng ta, bao gồm phần đất ở xã Song Phượng này, tất cả chi phí sử dụng đều do tài chính huyện gánh vác, còn có “ba miễn hai giảm” phân nửa thu nhập từ chính sách thuế, cùng với đầu vào của cơ sở phương tiện kiến thiết. Nhưng đây cũng là tất cả những gì mà huyện có thể xuất ra rồi. Điểm mấu chốt bây giờ chính là phải thu hút được càng nhiều dự án tới đây càng tốt.
Mã Thông Tài nói rất thẳng thắn thành khẩn, giọng điệu cũng có chút nghiêm trọng, hiển nhiên là ý thức được lãnh đạo ở huyện đối với khu kinh tế mới này có kỳ vọng rất cao, bởi vậy áp lực đè nặng trên lưng cũng lại càng lớn. Vị trí này cũng không phải là vị trí tốt để có thể dễ dàng ngồi được. Anh ta cũng đã trải qua nhiều trắc trở mới giành được vị trí này. Vô số người đều đang đỏ con mắt mong có cơ hội chê cười, hy vọng anh ta sẽ bị ngã lộn đầu xuống.
- Chủ nhiệm Mã, chuyện này tôi đương nhiên biết rõ, tôi sẽ làm hết khả năng có thể.
Lục Vi Dân cũng không dám ôm đồm quá nhiều việc. Việc thu hút đầu tư phải chờ đến phút cuối cùng mới biết được. Chỉ sợ đối phương đến phút cuối lại không đến đầu tư, sẽ khiến cho mọi việc hoàn toàn thay đổi. Chuyện con vịt nấu chín còn bay, chỗ nào cũng có, nhưng nếu không để cho Mã Thông Tài thấu hiểu một chút, chỉ sợ Mã Thông Tài suốt đêm cũng thật sự không ngủ nổi mất.
- Hiện tại ngoại trừ Công ty thực phẩm Lâm Cẩm Ký ra, còn có một nơi khác. Lần trước lúc tôi đi Lĩnh Nam có liên hệ với một công ty có quy mô nhỏ hơn so với Lâm Cẩm Ký nhưng quy mô dự án lại lớn hơn nhiều. Dự án này là sử dụng kiwi của chúng ta, tuy nhiên không phải là làm mứt hoa quả, mà là dùng trái kiwi ép làm nước trái cây. Đây là một dự án có quy mô lớn hơn so với Lâm Cẩm Ký, cho nên đối với việc bảo đảm về nguyên liệu, nguồn nước, điện lực và cơ sở phương tiện nhất là điều kiện giao thông cũng có yêu cầu rất cao. Lúc ấy tôi xét thấy tình hình ở Nam Đàm chúng ta còn chưa thích hợp, cho nên chỉ nhờ người bạn giúp mình liên hệ, cũng chưa dám nhận lời. Tuy nhiên hiện tại khu kinh tế mới đã được thành lập, tôi nghĩ chúng ta đã có thể thực hiện được dự án kinh doanh này.
- Ồ?
Sắc mặt Mã Thông Tài lập tức trở lên sinh động, ánh mắt cũng trở lên nóng bỏng vô cùng, giọng điệu cũng lập tức thay đổi,
- Có chuyện hấp dẫn như vậy sao?
- Chủ nhiệm Mã, việc này cũng không dám nói chắc. Tuy nhiên, hồi tết âm lịch, tôi cũng có liên hệ với bên kia. Ít nhất, trước mắt bọn họ cũng chưa tìm được địa điểm thích hợp, cho nên tôi cảm thấy về cơ sở phương tiện xây dựng của chúng ta có khả năng phải đẩy nhanh tốc độ, nhất là hệ thống giao thông. Không nên chỉ có một công ty xây dựng thực hiện thi công cho huyện như bây giờ. Tiến độ quá chậm. Tôi sợ đêm dài lắm mộng, nếu dự án này bị địa phương khác cướp đi, tổn thất của chúng ta thật khó có thể bù lại.
Lục Vi Dân ngừng lại một chút rồi lại nói tiếp:
- Theo tôi được biết, bên Hoài Sơn hiện tại cũng bắt đầu hành động. Bọn họ tuy rằng không có chiêu bài khu kinh tế mới này, nhưng tôi nghe nói Chủ tịch huyện Vương trước kia khi còn làm Bí thư, đã có tác động không nhỏ, tương đối coi trọng việc thu hút đầu tư, hơn nữa mục tiêu chủ yếu cũng là đặt ở Lĩnh Nam, tôi thật sự có chút lo lắng...
Mấy ngày hôm trước khi Lục Vi Dân và Thư Nhã cùng nhau ăn cơm đã nghe ngóng được tin tức này.
Vào tết âm lịch vừa rồi, Quách Hoài Chương có trở về cùng ăn cơm với Thư Nhã, Hà Lâm, nói tới Công ty thực phẩm Lâm Cẩm Ký ký hợp đồng làm ăn tại Nam Đàm. Trong lúc vô tình, Quách Hoài Chương cũng nhắc tới việc Hoài Sơn năm trước cũng tính toán lợi dụng trái kiwi ở Hoài Sơn đi thu hút đầu tư ở Lĩnh Nam, hơn nữa ở huyện đã đặc biệt tiến hành liên hệ với bên Lĩnh Nam, nghe nói đã có một vài manh mối. Điều đó khiến Lục Vi Dân cảm thấy có chút nguy hiểm.
Quách Hoài Chương cũng không biết trong lúc vô tình vì một sơ sẩy mà làm cho dự án này ở Hoài Sơn xuất hiện thay đổi thật lớn. Ngay cả Thư Nhã cũng không biết chỉ một câu nói tùy ý của cô với Lục Vi Dân, cũng sẽ khiến hơn chục triệu vốn đầu tư dự án lệch khỏi quỹ đạo đã dự định từ trước.
Mã Thông Tài vừa nghe lập tức khẩn trương đứng lên:
- Ông em, tài nguyên kiwi ở Hoài Sơn cũng rất phong phú, thậm chí còn tốt hơn cả bên Nam Đàm chúng ta. Nếu dự án này bị Hoài Sơn đoạt trước, chúng ta sợ rằng không thể có kết quả tốt để báo cáo. Chúng ta phải coi trọng chuyện này, phải lập tức nghĩ ra biện pháp để bù lại.
- Chủ nhiệm Mã, có vài thứ không phải nói bù lại là có thể lập tức bù lại được. Chẳng hạn như về điều kiện giao thông, khoảng cách giữa Hoài Sơn và Lê Dương, Phong Châu đều gần hơn Nam Đàm chúng ta, hơn nữa đến tình trạng đường xá tới Lê Dương và Phong Châu cũng tốt hơn bên chúng ta rất nhiều.
Lục Vi Dân hít một hơi, lắc đầu.
Lê Dương và Phong Châu là cửa ải quan trọng là thông tới Bắc Kinh, nhưng Hoài Sơn và Nam Đàm lại bởi vì điều này mà tranh chấp còn chưa rõ ràng, nhưng khẳng định là, từ Hoài Sơn bất kể đi đến ủy ban nhân dân địa địa