- Cậu bị điều đến công tác ở Ủy ban công tác Đoàn?
Chân Kính Tài hơi kinh ngạc mà đặt tờ “Nhật báo Xương Giang” trong tay xuống, ngước mắt lên nhìn hắn:
- Cậu chẳng phải đang làm ở Khu kinh tế mới đó rất thuận lợi hay sao? Sao thoáng cái lại bị điều chỉnh, có phải xảy ra vấn đề gì không?
Lục Vi Dân cũng biết chuyện này dù muốn giấu cũng không giấu được, huống chi hắn thấy đây cũng không phải là chuyện gì to tát cả, bình tĩnh gật đầu:
- Lãnh đạo chủ chốt ở huyện điều chỉnh, có lẽ lãnh đạo mới có cách nghĩ mới thôi ạ.
Chân Kính Tài cũng là người từng trải, đương nhiên cũng hiểu hàm nghĩa trong lời nói của Lục Vi Dân, hơi gật đầu:
- Vậy hiện tại cậu có ý tưởng gì?
- Cháu cũng không nghĩ nhiều về ý tưởng khác, Ủy ban công tác Đoàn tuy rằng công việc đơn giản một chút, nhưng cháu cảm thấy cũng còn có một số việc có thể làm một lần cho biết. Ở chỗ nào cũng đều là công việc, cũng chỉ là một quá trình làm quen mà thôi. Cháu tin rằng mình có thể làm được một điều gì đó ở Ủy ban công tác Đoàn này.
Trong giọng nói của Vi Dân tràn đầy sự tự tin.
Chân Tiệp mang đĩa lê đã gọt xong từ phòng bếp ra, đặt lên bàn:
- Đại Dân, ăn lê đi.
- Cảm ơn chị.
Lục Vi Dân nói một tiếng cảm ơn, cũng không khách sáo mà cầm lấy một miếng lê đưa lên miệng ăn.
Chân Ny lại không ở nhà, cô và bạn học đi chơi ở sàn nhảy Gia Lạc trên đường Kiến Quốc.
Sàn nhảy là vừa mới ra đời, lấy âm thanh lớn và nhảy nhạc disco là chủ đạo, là phòng khiêu vũ kiểu mới, rất nhanh liền giành được sự yêu thích của thanh niên các thành phố lớn vùng duyên hải. Mà Xương Châu là thành phố tỉnh lị của tỉnh Xương Giang, đương nhiên cũng không thể thiếu. Sàn nhảy Gia Lạc là sàn nhảy đúng nghĩa đầu tiên ở Xương Châu, quy mô tuy rằng không lớn, nhưng có chất lượng âm lượng tuyệt đỉnh khiến cho các dàn âm thanh khác đều phải chịu thua. Mười tệ một tấm vé vào cửa cũng không phải thứ người bình thường nào cũng có khả năng được hưởng thụ.
Sàn nhảy vừa mới khai trương chưa đến ba tháng, mỗi ngày đều chật ních, đã trở thành chong chóng đo chiều gió cho ngành giải trí Xương Châu. Nghe nói đã có hai ba ông chủ có thực lực đã bắt đầu noi theo sàn nhảy Gia Lạc chuẩn bị bỏ vốn đầu tư khổng lồ vào việc mở sàn nhảy xa hoa hơn, lớn hơn nữa.
Khi Lục Vi Dân đến Xương Châu đã gần bảy giờ tối, bởi vì muốn tạo bất ngờ cho Chân Ny, nên cũng không gọi điện báo trước cho Chân Ny, không ngờ ăn xong cơm tối đến nhà họ Chân thì Chân Ny lại đi sàn nhảy với bạn. Nhạc Thanh tham gia tập luyện văn nghệ ở Công Đoàn nhà máy, chuẩn bị cho buổi biểu diễn văn nghệ nhân ngày lễ quốc khánh mùng một tháng mười. Trong nhà chỉ còn lại có Chân Kính Tài và Chân Tiệp.
- Hiện tại công tác ở Ủy ban công tác Đoàn cũng dần dần được coi trọng, nhất là đối với việc bồi dưỡng cán bộ Đoàn cũng đã đặt ra nhiều quy cách cao hơn nhiều so với trước kia. Cấp trên rõ ràng cũng muốn bồi dưỡng nghiêm túc cán bộ Đoàn, muốn tạo cơ hội đưa cán bộ đoàn ưu tú vào cương vị quan trọng để rèn luyện. Cậu tới công tác ở Ủy ban công tác Đoàn, nói không chừng lại trong họa có phúc.
Mặc dù Chân Kính Tài có chút bất ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều. Mặt khác ông ta xem ra, với năng lực của Lục Vi Dân, tiến thêm một bước thì đề bạt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Cán bộ Đoàn vốn có một chút ưu thế, nhất là về tuổi tác. Với hắn, ưu thế lại càng rõ ràng.
- Chú Chân, cháu lại không nghĩ nhiều như vậy. Tuy nhiên Ủy ban công tác Đoàn là cơ quan không mấy lợi lộc, muốn làm ra chút thành tích thì khó khăn còn lớn hơn nữa. Nhưng thật sự làm được, thì ý nghĩa cũng lớn hơn. Cho nên cháu cũng có chút ý tưởng, tranh thủ ở bên trong Ủy ban công tác Đoàn làm chút chuyện thực tế.
Lục Vi Dân cũng không che dấu điều gì.
- Cũng đúng, rất nhiều công việc ở Ủy ban công tác Đoàn là về nghiên cứu, muốn lãnh đạo chủ chốt có ấn tượng sâu sắc thật sự phải bỏ chút công sức.
Chân Kính Tài cũng có chút tiếc nuối.
Không ngờ Lục Vi Dân vừa mới đi vào ổn định, lãnh đạo chủ chốt ở huyện lại bị tổ chức lại bộ máy. Xem ra lãnh đạo mới nhậm chức cũng không thật coi trọng Lục Vi Dân, có lẽ là liên quan đến việc nhậm chức của lãnh đạo. Quan mới bộ máy mới, tập tục xấu từ thời phong kiến này tồn tại ở mức độ rất lớn ở cơ quan chính phủ các cấp. Như vậy, phải xem Lục Vi Dân sẽ làm thế nào để thay đổi những điều này. Tuy nhiên Chân Kính Tài vẫn vô cùng tin tưởng Lục Vi Dân. Ông ta đã từng chứng kiến tài thao lược của Lục Vi Dân. Trong lòng Chân Kính Tài sớm đã nhận định Lục Vi Dân không phải thứ trong ao tù, sớm hay muộn cũng sẽ vút thẳng lên trời. Hiện tại cũng chỉ mới là ngủ đông mà thôi.
- Chú Chân, không sao. Trong lòng cháu đều hiểu mà.
Lục Vi Dân cũng biết suy nghĩ trong lòng Chân Kính Tài, thản nhiên cười nói.
- Ha ha, hiểu được là tốt. Con bé Tiểu Ny đáng chết này lại cùng các cô bạn học đi ra ngoài chơi. Hay là thế này, chúng ta đi sang nhà ông Quách, ông Quách có ấn tượng rất tốt về cậu. Vài lần trước, khi tôi nói đến cậu, ông ấy cũng hỏi cậu có muốn trở về không. Nếu muốn trở về thì tính hôm nào qua nói với ông Cô một câu, vấn đề hẳn là không lớn.
Chân Kính Tài nhìn Lục Vi Dân một cái:
- Tôi nói vậy, cậu cứ suy nghĩ xem. Quyết định chính vẫn là cậu. Cũng đừng vì Tiểu Ny ở đây mà bị vướng bận. Các cậu đều còn trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn.
- Cũng được ạ, cháu cũng lâu rồi không gặp chú Quách.
Lục Vi Dân rất sảng khoái nhận lời. Quách Chinh vốn là người mình muốn kết giao, ấn tượng đối với mình cũng tốt. Cơ hội như vậy Lục Vi Dân đương nhiên sẽ không để lỡ.
Khi từ nhà Quách Chinh ra đã hơn mười giờ tối, Lục Vi Dân và Chân Kính Tài đều có chút cảm xúc dào dạt.
Sau hơn hai tiếng thảo luận, tâm tình ba người đều có chút biến động. Tuy rằng Lục Vi Dân càng là người ngoài cuộc, nhưng người ngoài cuộc này khi nói xen vào lại thường là vẽ rồng điểm mắt, điều này chẳng những khiến Chân Kính Tài chấn động một cách khó hiểu, cũng khiến Quách Chinh dao động.
Dù thế nào, Chân Kính Tài cũng không thể tưởng được Lục Vi Dân có thể liên hệ vận mệnh nhà máy 195 và dự án máy bay lớn liên hệ với thế cục đang lung lay của Liên Xô, mà quan điểm hắn đề xuất cũng rất có lý. Khi hắn nói đến ý nghĩa của dự án máy bay lớn, ngay cả Quách Chinh theo bản năng cũng nghiêm túc lắng nghe ý kiến của Lục Vi Dân.
Quách Chinh đã không hề che giấu