Lôi Đạt cũng từng nhắc tới điểm này với Lục Vi Dân, nói nhà máy xi măng Phong Châu vừa mới mở sẽ có những bọn người lưu manh, sống tạm bợ muốn đến kiếm chác, chúng muốn nhúng tay vào công trình xây dựng nhà máy xi măng.
Tuy rằng nhà máy xi măng Phong Châu quả thực là công trình trọng điểm thu hút đầu tư của huyện Phong Châu, Trương Thiên Hạo hô hào nhiều lần, yêu cầu đội ngũ chính trị pháp luật bảo vệ sự vận hành bình thường hợp pháp của nhà máy, thậm chí còn trực tiếp chỉ đích danh, nhưng những người này không sợ tý nào, cứ bám riết mãi.
Mà hiển nhiên những người này cũng có dây mơ rễ má gì đó dính líu với đội ngũ chính trị pháp luật. Thậm có còn có một số lãnh đạo của các bộ ngành Đảng và chính quyền cùng cán bộ lãnh đạo của cơ quan công an đến mở lời, đường hoàng đề ra phải quan tâm một cách thích hợp đến cảm xúc của quần chúng nhân dân bản địa, trong phạm vi quyền lực cho phép có thể ủng hộ và chiếu cố đến bọn họ, cho bọn họ chút công trình. Điều này khiến cho Lôi Đạt lần đầu tiên cảm thấy dường như ở bất cứ nơi nào đều không thoát khỏi sự ảnh hưởng của bóng mây đen thế lực nơi ranh giới giữa trắng và đen.
Từ một điểm có thể suy ra toàn bộ, cũng như thế mà có thể nhìn rõ tình hình trị an xã hội của Phong Châu, mà trong đội ngũ chính trị pháp luật của thành phố Phong Châu có không ít cán bộ lãnh đạo và các nhân vật ăn không ngồi rồi này có quan hệ không rõ ràng cũng là một nhân tố tương đối quan trọng.
Sau khi tiếp nhận chức Bí thư Thành ủy Phong Châu, Trương Thiên Hào cũng đã ý thức đến điều này, bắt đầu có ý thức điều chỉnh nhẹ nhàng các cán bộ.
Cũng giống như Hà Trọng Cửu đảm nhiệm chức Phó bí thư phân công quản lý kinh tế, mà không còn kiêm chức Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, mà là một Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật do Phòng công an địa khu Phong Châu điều đến. Cùng lúc đó vừa may chiếc ghế Chính uỷ Cục công an thành phố Phong Châu bị trống, Trương Thiên Hào phủ quyết ý kiến để cho một vị Cục phó Cục công an thành phố Phong Châu thăng chức lên Chính uỷ, mà trực tiếp lấy một cán bộ không chút liên quan từ Phòng công an địa khu Lê Dương đến Phong Châu xuống để đảm nhiệm Chính uỷ. Hai động thái này khiến cho người ta cảm thấy Trương Thiên Hào muốn gia tăng quyền khống chế ở đội ngũ chính trị pháp luật Phong Châu, hiển nhiên là có tính nhắm đến.
- Tố chất của đội ngũ chính trị pháp luật quyết định đến hình tượng của Đảng ủy chính quyền trong lòng nhân dân. Tình hình của đội ngũ chính trị pháp luật chúng ta không được lạc quan cho lắm, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật là tôi cảm thấy áp lực cực kì lớn. Thuốc đắng giã tật mà, tôi cũng báo cáo công tác với Bí thư Trương và Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật địa khu Chu, ông ấy cũng tán thành Phong Châu chúng ta nên phải vô cùng quyết tâm để thực hiện một lần chỉnh đốn triệt để đội ngũ chính trị pháp luật… Chủ yếu là nhắm vào tiến hành tự phân tích những vấn đề còn tồn tại của đội ngũ chính trị pháp luật chúng ta, cố gắng trong vòng hai đến ba năm khiến cho đội ngũ chính trị pháp luật Phong Châu có được sự thay đổi lớn
Lời của Thượng Quan Thiển Tuyết tràn đầy ý muốn quyết tâm, khiến cho Lục Vi Dân phải thay đổi cách nhìn với vị nữ Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật khí thế ghê gớm này. Xem ra vị Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật này là một thanh kiếm sắc dành riêng để Trương Thiên Hào đối phó với Nhiếp Minh Lượng - Cục phó cục Công an thành phố Phong Châu kiêm Phó phòng Công an địa khu… Một người là Phó phòng Công an địa khu kiêm Cục phó cục Công an thành phố, một người là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, cuộc đối đầu giữa hai người này thực tế cũng mờ mờ mà lộ ra cuộc đấu cờ giữa Bí thư tiền nhiệm và Bí thư đương nhiệm.
Bữa cơm này quả thật khiến cho Lục Vi Dân có chút không thoải mái.
Hắn có chút lo lắng bị cuốn vào vòng xoáy này, lại không phải sợ gì, mà là vị trí đặc biệt này của mình thường có ý nghĩ gì đó. Cho dù anh chưa từng làm, nhưng anh đang bước ngày càng gần với những người Trương Thiên Hào… có thể sẽ trở thành một điều tượng trưng nào đó trong mắt một số người.
Nếu mà nói thực trong lòng, ấn tượng của Lục vi Dân với Trương Thiên Hành tốt hơn Cẩu Trị Lương nhiều. Nhưng trên bình diện chính trị anh không thể đơn giản xem người ta tốt hay xấu mà quyết định hành vi của mình, đặc biệt là mình đang ở vị trí đặc biệt mà có chút khó xử như vậy, nếu không cẩn thận sẽ đem những ảnh hưởng không tốt đến cho Hạ Lực Hành.
Có lẽ quan hệ giữa Hạ Lực Hành và Trương Thiên Hạo cũng rất tốt, điều này rất nhiều người biết, hình như mình bước càng gần đến Trương Thiên Hành cũng chẳng thể nói lên cái gì. Nhưng đứng từ phương diện bản thân mà nói lại không thể không suy nghĩ phải thận trọng hơn nữa… Với vị trí như thư kí này của mình, nơi tốt nhất chính là co đầu rụt cổ như con rùa mà quan sát cẩn thận, từng bước nắm chắc trong lòng… có thể sẽ có một ngày có thể dùng tới. Anh muốn thực sự nói lên tiếng nói của mình, vậy phải đợi khi anh có đủ thực lực và quyền phát ngôn hãy nói, bây giờ, mình còn kém xa.
Trên thực tế ai cũng biết việc Trương Thiên Hào không ăn ý với Cẩu Trị Lương, trong hội nghị Địa ủy Tôn Chấn đề ra theo thông lệ thì Bí thư Thành ủy thành phố Phong Châu nơi đặt Ủy ban nhân dân Địa khu nên suy nghĩ đến việc vào Địa ủy, thì gặp phải sự phản đối của Trưởng ban tổ chức cán bộ Cẩu Trị Lương.
Cẩu Trị lương chỉ ra hiện nay theo quan điểm trung ương đề ra phải đẩy nhanh phát triển kinh tế, tất cả lấy xây dựng kinh tế làm trọng tâm, Ủy viên Địa ủy nên ưu tiên suy nghĩ đến Bí thư huyện, thành phố có thành tựu trên phương diện phát triển kinh tế. Ý bên ngoài lời nói cũng chính là phải suy nghĩ đến Cát Vân Khôn - Bí thư Huyện ủy Cổ Khánh. Ý kiến này nhận được sự tán đồng của Chủ tịch Địa khu Lý Chí Viễn và một vị Phó bí thư khác của Địa ủy là Vương Chu Sơn.
Bây giờ số Ủy viên Địa ủy vẫn là số chẵn, cũng chính là còn thiếu một vị Ủy viên quận mới đúng nguyên tắc số lẻ. Nhưng vị Ủy viên Địa ủy này rốt cuộc lấy từ đâu, vẫn chưa rõ ràng.
Trong câu hỏi rốt cuộc ai đảm nhiệm chức Ủy viên Địa ủy đó, Hạ Lực Hành vẫn không thể hiện thái độ gì rõ ràng. Trương Thiên Hào lại có quan hệ tốt với Hạ Lực Hành, nhưng Cát Vân Khôn cũng là cán bộ do Hạ Lực Hành đề bạt lên. Lúc đầu