Âu Chấn Quốc nhìn người trẻ tuổi phong thái thanh tao lịch sự, không kìm nổi than một tiếng trong lòng.
Đời người thật khó có thể lường được hết, một năm trước, người này còn thuyết phục mình bằng mọi cách đến Khu kinh tế mới Nam Đàm đầu tư xây dựng nhà máy. Nói thật bản thân lúc đó cũng có chút động lòng, không phải vì điều khác, điều kiện Nam Đàm không đủ tốt, nhưng khí thế mà Khu kinh tế mới này toát ra rất khá. Nếu không phải sau đó đối phương không đáp ứng được một số điều kiện mà mình đưa ra thì có lẽ bản thân cũng thực sự đầu tư ở Nam Đàm.
Ngay cả Âu Chấn Quốc còn cảm thấy điều kiện bản thân đưa ra lúc ấy quá mức hà khắc, nhưng người này không ngờ còn có chút động lòng, nếu đổi lại là địa phương khác thì đã từ chối thẳng thừng. Điều này khiến Âu Chấn Quốc có chút tò mò người này sao lại bằng lòng chấp nhận điều kiện của mình.
Nhưng thật ra lời giải thích của người này khiến Âu Chấn Quốc ngạc nhiên. Ông không ngờ một cán bộ chính quyền nho nhỏ ở một huyện vùng núi hẻo lánh lại có thể có hiểu biết như vậy. Điều này khiến Âu Chấn Quốc có ấn tượng rất sâu đậm với đối phương.
Gặp người này ở Phong Châu chỉ là tình cờ. Âu Chấn Quốc tới tìm gặp anh họ của mình là Âu Chấn Thái có chuyện cần nói, không ngờ Âu Chấn Thái không ở trong nhà máy mà đi đến Phong Châu, vậy nên Âu Chấn Quốc cũng tới Phong Châu, không ngờ tới khách sạn Thiên Hà lại gặp cậu ta. Sau một lúc giới thiệu, Âu Chấn Quốc mới biết người thanh niên trước mặt này đã là thư ký của Bí thư Địa ủy Phong Châu, đồng thời kiêm Trưởng phòng Tổng Hợp Văn phòng Địa ủy Phong Châu.
Công ty hữu hạn sản xuất máy móc Âu Dương là xí nghiệp do Âu Chấn Quốc và người cậu Tử Trang Dương hùn vốn lập nên, nghiệp vụ chủ yếu là sản xuất chế tạo theo tiêu chuẩn có và không đặt trước. Qua vài năm, công ty Âu Dương đã có chút danh tiếng trong ngành sản xuất ở Chiết Giang, chính trong tình hình này, nhà máy Âu Dương mới có ý định phát triển đi sâu vào khai thác thị trường nội địa.
Mà sở dĩ cũng có ý định đầu tư xây dựng nhà máy ở Xương Giang, cũng thấy được Xương Giang có sức lao động dồi dào, giá lại rẻ, hơn nữa nó lại nằm giữa hai thành phố công nghiệp lớn là Nam Kinh và Vũ Hán, nếu phát triển được có thể tỏa ra tới vùng công nghiệp của hai tỉnh Hồ Bắc và Tô Châu một cách hiệu quả, đồng thời cũng có thể bao trùm toàn bộ khu vực công nghiệp Xương Châu, Côn Hồ, Thanh Khê.
Điều kiện Nam Đàm không được coi là thuận lợi, nhưng Âu Chấn Quốc cảm thấy nếu Nam Đàm thỏa mãn được đề xuất của mình về cung cấp đảm bảo tài chính và tiền lãi, hơn nữa về mặt giá đất và đào tạo nhân viên đều cung cấp ưu đãi thì xây dựng nhà máy ở Khu kinh tế mới Nam Đàm cũng không phải là không thể cân nhắc. Chẳng qua là rất rõ ràng mối làm ăn này với tình hình thành ý hai bên đều không phải thật cao nên không có kết quả.
- Tổng giám đốc Âu, thật không ngờ Phó bí thư Âu của nhà máy cơ khí Bắc Phương lại là anh họ của Tổng giám đốc Âu, tuy nhiên giọng nói của Phó bí thư Âu hoàn toàn không có nét giống với giọng Chiết Giang các ngài.
Lục Vi Dân đứng dậy pha trà cho Âu Chấn Quốc. Bên ngoài khách sạn Thiên Hà có một hành lang dài dọc theo sông, chắc chắn là một nơi rất hợp để dùng trà vào mùa hè, so với không khí ngột ngạt trong phòng điều hòa, thì nơi này còn có thể ngắm nước sông trôi. Dọc theo bờ sông gió thổi phần phật làm cho người ta đột nhiên có cảm giác vui vẻ, thoải mái.
Nhất là tòa nhà theo kiến trúc cổ của khách sạn Thiên Hà, tuy chỉ có ba tầng nhưng rất cổ kính, qua mấy lần tu sửa đã có một diện mạo hoàn toàn mới, cũng là dấu hiệu của việc mở cửa, nhưng muốn lên tầng hai, tầng ba dùng trà thì không phải ai cũng có thể lên được.
Lịch sử sớm nhất của tòa nhà này phải ngược dòng về đến thời nhà Minh năm Thiên Khải, tới giờ cũng có tới hơn ba trăm năm lịch sử. Chẳng qua kiến trúc cột gỗ của lầu bị hỏa hoạn và chiến tranh phá hỏng. Năm Khang Hy triều Thanh quân Thanh xuống phía năm, cáclầu này bị phá hủy bởi lửa chiến, tới năm Ung Chính, mấy chục vị thân sĩ đất Phong Châu góp tiền xây dựng lại, tới năm Đào Quang lại bị phá hủy do sấm đánh gây hỏa hoạn lớn. Hiện giờ, kiến trúc của tòa nhà này là xây dựng lại vào đầu những năm Dân quốc, trong thời kỳ cách mạng văn hóa suýt chút nữa bị phá hủy.
- Anh ấy xa quê sớm. Quê chúng tôi tham gia quân ngũ không nhiều người lắm, anh ấy xem như khác biệt, kết quả là cứ tham gia quân ngũ rồi trở thành đại biểu quân ngũ của nhà máy cơ khí Bắc Phương, hiện giờ làm Phó bí thư Đảng ủy của nhà máy, nhưng vẫn thường xuyên liên hệ với quê hương, mỗi năm anh ấy đều về Chiết Giang một lần thăm bà con thân thích, thuận tiện đi tảo mộ. Chúng tôi tới đây là muốn tới thăm nhà anh ấy.
Âu Chấn Quốc vội đứng dậy nhận chén trà Lục Vi Dân đưa. Đối phương tuy còn trẻ nhưng lại là thư ký của Bí thư Địa ủy, tuy là làm ăn trên thương trường, nhưng Âu Chấn Quốc vẫn rất rõ thư ký của Bí thư Địa ủy là nhân vật nhạy cảm và không thể coi thường đến mức nào.
- Xem chừng Tổng giám đốc Âu hẳn là có chút công việc qua lại với nhà máy cơ khí Bắc Phương?
Lục Vi Dân vừa nghĩ cách mở đầu vấn đề, vừa nghĩ cách làm thế nào để lợi dụng Âu Chấn Quốc mà làm công tác với Âu Chấn Thái.
Âu Chấn Thái tuy chỉ là Phó bí thư Đảng ủy của nhà máy cơ khí Bắc Phương, nhưng từ trước đến nay vẫn công tác ở nhà máy cơ khí Bắc Phương, từng đảm nhiệm chức vụ đại biểu quân ngũ của nhà máy trong nhiều năm, rất có sức ảnh hưởng ở nhà máy cơ khí Bắc Phương. Mà trong cuộc đàm phán lần này, Bí thư Đảng ủy và Giám đốc của nhà máy tuy rằng không ra mặt, vừa là chứng tỏ bọn họ không xem trọng cuộc đàm phán với phía Phong Châu, mặt khác lại giao cho Âu Chấn Thái nhận tư cách làm đại biểu thương lượng, cũng chứng minh nhà máy cơ khí Bắc Phương vẫn chưa hoàn toàn không muốn hợp tác. Điều kiện yêu cầu bên Thanh Khê quá cao, đối với nhà máy Bắc Phương mà nói cũng cảm thấy khó có thể tiếp nhận.
Về câu hỏi này của Lục Vi Dân, Âu Chấn Quốc ngập ngừng một lúc mới trả lời:
- Cũng có chút công việc qua lại, nhưng cũng không nhiều. Nhà máy cơ khí Bắc Phương là xí nghiệp công nghiệp quân sự quốc doanh, yêu cầu đối với đối tượng hợp tác là rất cao. Nhà máy Âu Dương chúng tôi rất muốn vào hệ thống cung ứng cho bọn họ, nhưng hiện giờ hiệu