Tề Nguyên Tuấn cúi đầu cân nhắc cẩn thận trong lời nói của Lục Vi Dân có bao nhiêu là chân thật, nhưng cân nhắc hồi lâu, y phải thừa nhận những lời Lục Vi Dân nói không phải là giả. Mà cán bộ bên Cát Lương và Tiểu Bá từ trước đến nay đối với cán bộ Oa Cố có rất nhiều ý kiến, quan hệ không tốt. Nếu theo như những gì Lục Vi Dân nói thì khu chợ chuyên dược liệu kia thực sự có thể làm, lợi ích đó không cần nói cũng biết, chắc chắn so với cái chợ này không biết to hơn gấp bao nhiêu lần.
Nhìn thấy Tề Nguyên Tuấn hồi lâu không nói, Lục Vi Dân cũng biết lời nói của mình có chút đả động đối phương rồi, hắn cần thêm một mồi lửa nữa.
- Còn có một nhân tố khác, có thể anh Tề cũng nghe nói, đó là chuyện bỏ quận, kết hợp xã lại xây dựng thị trấn.
Lời nói của Lục Vi Dân khiến Tề Nguyên Tuấn kinh ngạc:
- Lục Vi Dân, anh là nói chuyện kết hợp xã xây dựng thị trấn lập tức sẽ triển khai sao?
Chuyện bỏ quận, kết hợp xã để xây dựng thị trấn không biết đã nói bao nhiêu năm, nhưng vẫn chỉ là gió thổi không mưa. Mấy năm gần đây, mọi người cũng mệt mỏi rồi, không ngờ hôm nay Lục Vi Dân lại đề xuất ra vấn đề này.
- Từ ngay lập tức này tôi thấy cần phải xem như thế nào. Theo tôi được biết, phỏng chừng năm nay đến sang năm phỏng chừng cũng còn có thể chỉ là giai đoạn chuẩn bị nghiên cứu điều tra tiền kỳ, nhưng năm 94 sợ rằng công việc này sẽ lập tức tiến hành.
Lục Vi Dân cũng không giấu giếm gì.
- Tôi hỏi qua Bí thư Hạ, cũng chính là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ hiện nay, chậm nhất sẽ không vượt qua năm 94, hạng mục công việc này sẽ hoàn toàn mở rộng. Lấy tình hình của Oa Cố mà xem, tôi thấy khả năng ba xã một thị trấn quận Oa Cố hợp nhau lại thành thị trấn Oa Cố là rất lớn. Cũng chính là nói hai, ba năm sau quận Oa Cố ba xã một thị trấn cũng chính là biến thành một nhà, rất nhiều vấn đề tranh chấp lợi ích trước mắt, đến ngày sao cũng căn bản không tồn tại nữa rồi.
Tề Nguyên Tuấn á khẩu không trả lời được. Cái mà Lục Vi Dân nói là tầm nhìn xa một chút, tấm lòng rộng hơn một chút đại khái là chỉ ý này. Nhưng hai con đường mà Lục Vi Dân nói đều vẫn là lý luận suông, không nhìn thấy thứ đích thực. Cái khu chợ chuyên dược liệu đó cố nhiên hấp dẫn, nhưng một khu chợ to như vậy, liên quan đến đầu tư và đưa vào hoạt động, Oa Cố cố nhiên có ưu thế này nọ. Nhưng Tề Nguyên Tuấn cũng rõ, cái chợ này không phải chỉ là làm một cái chợ đơn giản như vậy, làm chính là phải có nông dân tới buôn bán. Khu chợ chuyên ngành, chủ yếu nhằm vào đám thương nhân dược liệu lớn, không chỉ nhằm vào người buôn ở mấy huyện xung quanh, phần nhiều là phải bao phủ toàn tỉnh, thậm chí mấy tỉnh bên cạnh. Nghĩ một chút quy mô này, Tề Nguyên Tuấn liền cảm thấy khó thể tin được.
Nhưng những thứ mà Lục Vi Dân kể ra cũng là chân thực. Tề Nguyên Tuấn cũng rõ Lục Vi Dân tới quận Oa Cố hai tháng nay, ở mặt ngoài tuy rằng chu đáo, sau khi xuống xã cái gì cũng quan tâm, nhưng y cũng rất nhạy bén cảm thấy được Lục Vi Dân chú ý chính là làm thế nào để cho nhân dân ở nông thôn có thể tìm được một con đường làm giàu tăng thu nhập.
Mà điểm này Lục Vi Dân ở hội nghị Đảng ủy thị trấn đề xuất rõ ràng, là một cấp Đảng ủy chính quyền, trước mắt một thời gian tương đối dài mà nói, không phải cái khác, chính là làm sao có thể làm cho nhân dân giàu lên, làm cho thu nhập của nhân dân tăng lên, hầu bao rủng rỉnh. Mà theo như tình hình hiện nay của Oa Cố mà nói, y đồng ý quan điểm này của Lục Vi Dân. Làm cái gì xí nghiệp xã, thị trấn, thu hút hạng mục công nghiệp, đều là không tưởng, không thực tế. Biện pháp duy nhất chỉ là dựa vào ưu thế truyền thống của Oa Cố, phát triển gieo trồng dược liệu, mà phải thông qua gieo trồng dược liệu thực hiện tăng thu nhập một cách bền vững, giải quyết vấn đề nguồn tiêu thụ rất quan trọng.
Nói cách khác tâm tư của Lục Vi Dân sớm đã đặt vào việc dùng khu chợ chuyên dược liệu để thúc đẩy gieo trồng dược liệu của khu vực bản địa, lấy việc phát triển gieo trồng dược liệu để xúc tiến thành lập khu chợ chuyên dược liệu.
Không thể không nói đây là một ý tưởng tương đối hấp dẫn, nhưng vấn đề khó ở giữa cũng tương đối nhiều, nhất là vấn đề xây dựng và đưa vào hoạt động của khu chợ chuyên này, đặc biệt phức tạp.
Tề Nguyên Tuấn không phải là loại người nhìn thấy cái lợi ích thì đầu óc nóng lên. Ý tưởng này của Lục Vi Dân tuy rằng to lớn, khả quan, nhưng mấu chốt chính vẫn là giai đoạn xây dựng và đưa vào họat động, xây dựng cần lượng lớn tiền vốn, từ đâu mà tới? Cho dù là tiền vốn xây dựng tìm được rồi, nhưng muốn khu chợ này đi vào hoạt động, khiến cho nó vận hành thành công, không phải là một chuyện đơn giản. Với tình hình Oa Cố trước mắt có thể làm được sao?
Lục Vi Dân cũng biết Tề Nguyên Tuấn có chút động lòng rồi, nhưng chỉ là động lòng, Tề Nguyên Tuấn là một người rất trầm ổn, điểm này vào một lúc nào đó sẽ tỏ ra chút cố chấp. Nhưng Lục