Đầm Linh Tê không được coi là lớn, cũng chỉ mấy trăm mẫu, núi non diễm lệ, ánh nước long lanh, đi nhanh một chút, vòng qua đầm một lần cũng không đến một tiếng.
-Vi Dân, nếu bí thư Thẩm đi rồi, anh lại không thể theo anh ta về tỉnh, vậy anh ở vị trí trong Văn phòng Huyện ủy có một chút khó xử rồi, anh đã nghĩ qua chưa?
Thư Nhã nén trong lòng sự nhút nhát và lo lắng như con nai chạy, tìm kiếm đề tài.
-Ừ, đều nói như vậy, nhưng bí thư Thẩm có thể đi hay không cũng còn chưa biết à.
Lục Vi Dân nhìn Thư Nhã một cái, không ngờ cô gái này cũng có hiểu biết như thế đối với phương diện này, tuy nhiên thử ngẫm lại cũng đúng thôi, cha của Thư Nhã làm Giám đốc ở Ngân hàng Nông nghiệp nhiều năm, hiện tại lại là Phó Giám đốc Ngân hàng Nông nghiệp địa khu, cũng coi như xuất thân trong nhà quan lại, đối với một số tình huống như thế không hề lạ lẫm.
- Cán bộ tạm giữ chức từ tỉnh xuống, thường đều là một đến hai năm, hai năm là giới hạn, bí thư Thẩm chắc chắn phải đi, nhưng ông ta cấp bậc quá thấp, trở về nhiều lắm cũng là cán bộ cấp Cục trưởng, trong Tỉnh một cán bộ cấp Cục Trưởng sợ là không có tư cách đem theo Thư kí, người không nhìn xa, tất có lo gần, Vi Dân anh phải suy nghĩ một chút về sự phát triển sau này của bản thân.
Thư Nhã hất tóc sang một bên trán, quay đầu ánh mắt tránh đi cảnh hai người yêu nhau hôn say đắm sau gốc cây tùng, nhờ ánh đèn không sáng lắm bên hồ, có thể nhìn thấy rõ tay của người đàn ông luồn vào dưới vạt áo của cô gái, làm gì trong đó, chỉ có tự biết.
-Bây giờ suy nghĩ những điều này, dường như hơi sớm một chút, hiện tại tôi chính là một sinh viên đại học vừa mới phân công trở về, lãnh đạo sắp xếp như thế nào, tôi phải chấp hành như thế ấy, đâu có tư cách đi xem xét cái khác?
Lục Vi Dân cũng có chút cảm động, ít nhất Thư Nhã có sự quan tâm.
-Bây giờ cân nhắc làm thế nào để làm việc chăm chỉ, làm ra thành tích, khiến cho lãnh đạo hài lòng, đây mới là điều quan trọng nhất.
-Cũng đúng, ba tôi luôn nói phòng làm việc chính là lò rèn luyện, là tài liệu tốt có thể ở đây luyện thành thép, Văn phòng Huyện ủy càng là như vậy, với bản chất của anh, khẳng định có thể lập thành tích.
Nụ cười trên mặt Thư Nhã đầy sự kỳ vọng.
Khi Lục Vi Dân trở lại tòa nhà huyện ủy đã quá 10 giờ, Thư Nhã và anh nói chuyện rất hợp, vậy là hai người không trở lại phòng khiêu vũ, Lục Vi Dân lập tức đưa Thư Nhã trở về nhà, ba của Thư Nhã đã điều đến nhận chức Ngân hàng Nông nghiệp địa khu Lê Dương, nhưng mẹ còn làm việc ở Bệnh viện Huyện Nam Đàn, nhà cô bé ở ký túc xá Ngân hàng nông nghiệp.
-Thư ký Lục, mới trở về?
Giọng nói từ xa truyền đến, làm Lục Vi Dân giật mình, Lục Vi Dân tập trung nhìn, hóa ra là Sở trưởng của nhà khách Huyện ủy Tần Lập Qúy, một người đàn ông trung niên cúi mình tươi cười hỏi han.
-Đúng vậy, mấy người bạn học tụ tập, Sở trưởng Tần còn chưa nghỉ ngơi?
Lục Vi Dân kinh ngạc hỏi.
- Chưa, bí thư Thẩm vừa mới trở lại không lâu, hỏi anh trở về chưa, tôi liền qua xem thử.
Nhà khách Huyện ủy và Trụ sở huyện ủy có cửa sau thông nhau, ra vào cũng rất thuận tiện, Tần Lập Qúy là người thông minh, lãnh đạo sai bảo yêu cầu gì đều có thể ngầm hiểu.
-Ồ? Bí thư Thẩm tìm tôi có việc?
Lục Vi Dân giật mình, trước khi đi, anh ta xin phép Thẩm Tử Liệt, Thẩm Tử Liệt cũng không nói gì.
-Điều này tôi không rõ lắm, Bí thư Thẩm chỉ là hỏi anh về chưa.
Tần Lập Quý đã truyền đạt tới, thì hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Lục Vi Dân suy nghĩ một lát vẫn cảm thấy đi một chuyến đến chỗ ở của Thẩm Tử Liệt thì thích hợp hơn, nếu chẳng may có công việc khẩn cấp cần tăng ca buổi tối.
“Cốc cốc!”
- Mời vào
Lục Vi Dân đẩy cửa ra, Thẩm Tử Liệt đang ngồi ở trên ghế sofa xem sách, nhìn thấy hắn bước vào, vẫy tay ra hiệu hắn ngồi xuống.
Trong phòng thoảng mùi rượu, nhìn khuôn mặt của Thẩm Tử Liệt có chút đỏ lên, Lục Vi Dân biết chỉ sợ buổi tiệc đêm nay Thẩm Tử Liệt lại không có khả năng trốn được ly rượu này.
-Bí thư Thẩm, ông có việc tìm tôi?
-Cũng không có gì, Trưởng phòng Trương của Bộ đường sắt, một đoàn người bọn họ đến Nam Đàn, bí thư An và Chủ tịch huyện Vương còn có tôi cùng ăn cơm, uống hai ly rượu, hơi khó ngủ, muốn tìm người đến nói chuyện, mà sao bạn học tụ tập nhanh như vậy thì đã kết thúc rồi?
Thẩm Tử Liệt