Bí thư Tần nói rất hay, phát triển kinh tế không thể lấy thay đổi tính chất chủ nghĩa xã hội của quốc gia chúng ta làm tiền đề, Trung ương thực sự có ý kiến rõ ràng về vấn đề này, nhưng có phải đầu tư nước ngaoif đưa vào nhiều một chút, kinh tế tư nhân phát triển nhanh một chút, thì sẽ thay đổi tính chất chủ nghĩa xã hội của chúng ta sao?
Thẩm Tử Liệt hỏi lại.
-Theo tôi được biết, kinh tế tư nhân của Ôn Châu Triết Giang chiếm đến trên 60% kinh tế địa phương, lẽ nào nói Ôn Châu không phải nhà nước xã hội chủ nghãi cai trị? Chính quyền thành ủy ở đây đã lột xác rồi?
Thẩm Tử Liệt không cho đối phương cơ hội để thở, tiến thêm một bước tăng thêm sức mạnh
Tôi nhớ rõ hội nghị lần thứ nhất Hội đồng nhân dân kỳ 7 năm kia đã thông qua hiến pháp tu chỉnh án cúng đưa ra rất rõ ràng, kinh tế tư nhân là chủ nghĩa xã hội khoa học kinh tế chế độ công hữu bổ sung, điều này cũng rất rõ ràng đã giwois định kinh tế tư nhân trong hệ thống kinh tế của nước ta
-Vừa rồi Bí thư Tần cũng đã đề cập đến việc chỉnh đốn hết các chính sách của quốc gia trước mắt, đúng lúc chổ tôi cũng có một phần văn kiện là bản sao chép, là > của Viện Quốc vụ mới phát hành, trong đó rõ ràng đưa ra đẩy mạnh đẩy với cá thể trong việc chỉnh đốn, quản lí của kinh tế tư nhân lại không phải thay đổi phương châm chính sách của quốc gia, mà là quán triệt toàn diện phương châm chính sách và tiến thêm một bước hoàn thiện quản lí, có lợi cho cá thể kinh tế tư nhân thời gian dài, phát triển ổn định, mạnh mẽ, điều này đủ để nói rõ chính sách của Trung ương không hề phát sinh biến đổi, đối với phát triển kinh tế tư nhân vẫn mang thái độ tích cực ủng hộ.
Thẩm Tử Liệt đã giơ văn kiện trong tay ra, mà Phó bí thư huyện ủy bên cạnh, Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân Lâm Thuận Lộc đỡ kính viễn thị, nhìn Thẩm Tử Liệt một cái:
-Thẩm Tử Liệt, có thể cầm văn kiện này cho tôi xem qua không?
-Đương nhiên có thể.
Thẩm Tử Liệt đem bản sao văn kiện vừa mới nhận được đưa cho Lâm Thuận Lộc, văn kiện này vừa mới truyền đến Tỉnh, khu vực bậc một này vẫn chưa duyệt, Thẩm Tử Liệt cũng dưới sự nhắc nhở của Lục Vi Dân từ bên ba vợ thu hoạch được văn kiện này.
Lâm Thuận Lộc không thay đổi sắc mặt đọc cẩn thận, sau khi xem xong giao bản sao văn bản cho một ủy viên thường vụ khác bên cạnh.
-Tôi vẫn quan điểm đó, không thông qua phát triển kinh tế công nghiệp để thực hiện nang cao mức sống nhân dân, Nam Đàn chỉ có thể giới hạn trong vòng quản quanh nghèo khó không thể tự phất, điều kiện của Nam Đàn chúng tôi không được tốt, nếu muốn thoát khỏi nghèo khó, vậy thì phải dám đột phá và đổi mới về tư tưởng, nắm bắt thời cơ, đi trước một bước, chỉ có chiếm thời cơ trước chúng ta mới có thể không bị lạc hậu trong công tác về sau, vì sự phát triển sau này tạo một nền tảng tốt.
Sắc mặt của Tần Hải Cơ có chút khó coi, đặc biệt là khi văn kiện đó truyền đến tay anh ta, anh ta đã không có tâm tư xem nữa.
Văn kiện cũng không quan trọng, mấu chốt là Thẩm Tử Liệt lúc này tung ra văn kiện này, rõ ràng đã có chủ ý từ lâu, thậm chí có thể nói là nghiền ngẫm được bản thân sẽ làm khó dể vấn đề này, hơn nữa còn tìm đúng đề tài, khi bản thân đưa ra câu hỏi đối với sự phát triển kinh tế tư nhân, anh ta mới không chút hoang mang tung ra bản văn kiện này phát động một đoàn dữ dội.
Lấy điểm mấu chốt thúc đẩy toàn cục diện, chiêu này là duy trì khí thế của mình đến cùng, bầu không khí của cả hội nghị lập thức biến đổi, nhất là trong các Uỷ viên thường vụ khi đặt sự chú ý vào trong văn kiện này, đều đã quên đi chủ đề tranh luận của hội nghị lần này là gì.
An Đức Kiện rất nhạy bén cảm nhậ được sự biến đổi bầu không khí của hội nghị, anh ta hạ bút, ngẩng đầu lên, có lẽ để âm thanh đặt bút nhỏ bớt một chút, lập tức khiến cho sức chú ý của các Uỷ viên thường vụ lại trở về anh ta một lần nữa.
Về việc thiết lập khu công nghiệp mới, ý kiến này mọi người có thể mỗi người phát biểu ý kiến của mình, tôi cảm thấy trong huyện chúng tôi khí thế tranh luận của mọi người rất tốt, càng là vấn đề