Chỉ là cái chức Phó tổng này cũng không phải là dễ làm như vậy.
Vì có lý do Yến Quốc Hoài “Bị bệnh”, đổng sự trong đám mấy lão gia hỏa kia, bọn họ nghĩ mọi cách làm khó làm dễ cô.
Vì thêm một người của Yến gia tiến vào công ty, thì có nghĩa cái vị trí kia lại thêm một người tranh đoạt.
Càng đừng nói người này còn là đại tiểu thư Yến thị danh chính ngôn thuận.
Cảm giác khủng hoảng này còn nặng nề hơn.
Thế cho nên Yến Cửu ngay từ đầu đã bị bọn họ phủi bỏ sạch sẽ, những người đó lấy cớ tay cô bị thương, không cho cô mở cuộc họp, thậm chí ngay cả văn kiện cũng đều không cho cô phê duyệt.
“Phu nhân, ngài cứ yên tâm đi, hiện tại đại tiểu thư bây giờ trên cơ bản đều là mỗi ngày ở trong phòng ăn không ngồi rồi.
” Nghe được thư kí bên cạnh Yến Cửu gọi điện thoại tới, Tôn Thư Tú rất là đắc ý.
Bà ta biết mấy lão gia hỏa đó nhất định không có khả năng buông tha cho Yến Cửu.
“Cô làm tốt lắm, chờ đến lúc đó tôi sẽ giải thích cho Yến tổng chủ tịch.
”Cô thư kí nhỏ này lại nghĩ lầm bản thân sắp được thăng chức, trong lòng tràn đầy sự vui vẻ, “cảm ơn phu nhân! Cảm ơn phu nhân!”Sau khi nói xong, cô ta tình cờ thấy Yến Cửu đang đi từ phía bên kia hành lang sau khi ăn bữa trưa.
Thư ký nhỏ vội vàng cúp điện thoại, cúi đầu giả bộ đang làm việc.
Yến Cửu bước đến bàn của cô và hỏi: