chương 9: thiên kim một quỳ (1)Vào buổi sáng, Yến Cửu mặc một bộ đồ tây nhỏ màu trắng với đôi giày cao gót màu trắng, mái tóc ngắn sạch sẽ có chút gì đó hiên ngang và cốt khí.Chỉ là bàn tay bị thương vẫn đang buông thõng trước ngực, cảm giác có chút phá hỏng toàn bộ chỉnh thể.Phó Tư đưa cho cô một tờ giấy mỏng, " Yến Phó chủ tịch, đây là bài phát biểu của cô."Yến Cửu nhàn nhạt nhìn lướt qua, “tôi muốn nói lời xin lỗi chứ không phải một bài phát biểu.”Nói liền đi nhanh dẫm lên giày cao gót, đi lên trước sân khấu.“Chào mọi người, ta là Phó tổng mới nhậm chức của Yến thị, Yến Cửu.”Dưới sân khấu vừa thấy Yến Cửu, liền lập tức tinh thần tỉnh táo.“Yến Phó tổng, lần này sự kiện về con thuyền nổ mạnh, cô có suy nghi gì?”"Vụ nổ này là do quản lý yếu kém trong công ty có phải không?""Tôi nghe nói rằng loại tai nạn này xảy ra do con tàu bị hỏng.
Là lãnh đạo tối cao của Yến thị, cô sẽ đưa ra quyết định như thế nào?"Trong những câu hỏi đầy chất vấn như vậy, Yến Cửu nghiêm túc, nhưng không lộ ra chút rụt rè nào..“Về vấn đề nổ thuyền lần này, công ty đã cả ngày lẫn đêm dùng thời gian nhanh nhất xử lý toàn diện.
Chúng tôi toàn lực phối hợp với bộ phận liên quan điều tra nguyên nhân nổ thuyền, cũng gặp người nhà nạn nhân an ủi và bồi thường.”“Chỉ là bồi thường thôi sao? Gia đình nạn nhân đã phải chịu đả kích như vậy rồi.
Liệu quý công ty hành sự như thế, có phải quá qua loa hay không.
Hơn nữa số tiền bồi thường có thể duy trì chi tiêu bình thường của gia đình đó hay không?", Một nữ phóng viên sắc bén đặt câu hỏi.Yến Cửu nghiêm túc tiếp tục: "Việc bồi thường của chúng tôi, không chỉ hứa hẹn sẽ thực hiện tất cả hậu quả công việc cho gia đình các nạn nhân, mà còn trên cơ sở luật lao động ...!và tăng gấp ba lần tiền trợ cấp để bày tỏ lòng chia buồn sâu sắc của chúng tôi!".
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.chương 9: thiên kim một quỳ (2)Gấp ba?Lúc này, một số phóng viên đã bị mua chuộc đang rất hoang mang.Chuyện gì xảy ra vậy?Rõ ràng tin tức mật nhận được nói là cắt xén tiền bồi thường, sao bây giờ lại lập tức biến thanh tăng gấp ba?phải biết rằng những người lao động qua đời lần này đều là công nhân, tiền lương cả đời của những người này cũng không có khả năng đạt đến con số kia.Mà hiện giờ, tự nhiên có thể đổi lấy gấp ba lần tiền bồi thường.Con số cao ngất trời này ...“Đương nhiên, tôi biết rằng dù có bồi thường bao nhiêu thì vẫn không thể xoa dịu nỗi đau mất mát người thân.
Vì vậy, tôi có mặt ở đây để gửi lời xin lỗi chân thành nhất đến gia đình của tất cả các nạn nhân."Nói xong, Yến Cửu liền sau này lui một bước, cúi đầu chào 90 độ chuẩn trước tất cả các máy quay.Hoàn toàn không mang theo bất kì thái độ cho có lệ nào.Thái độ thành thật như vậy của cô khiến tất cả phóng viên có mặt đều có chút nhìn nhau.Đây không phải là phân đoạn làm lỗi chứ?Không chỉ các phóng viên có mặt đều sững sờ, mà ngay cả các giám đốc ngồi trong phòng họp xem chương trình truyền hình trực tiếp cũng phải ngẩn ngơ choáng váng.Gấp ba?!công ty nói sẽ bồi thường gấp ba lần khi nào!Nếu là gấp ba tiền trợ cấp, bọn họ còn muốn Yến Cửu ra mặt làm cái gì!Cái này bọn họ tự minh đứng ra không tốt hơn sao!"Lập tức chấm dứt buổi họp báo, nhanh lên! Mau lên!" Yến Quốc Dân lập tức ra lệnh cho trợ lý.“Vâng!”Ngay khi người trợ lý vội vàng trả lời, liền nghe trong TV truyền đến một tiếng kêu khóc rõ ràng, “Cô trả con trai lại cho tôi ——!”Ngay sau đó liền nhìn thấy một người phụ nữ trung niên loạng choạng bước vào, vọt đến sân khấu, không nói hai lời liền xách theo một thùng nước gì đó tát vào người Yến Cửu.“A!”Mọi người có mặt đều bàng hoàng trước tai nạn bất ngờ này, phát ra tiếng kêu hoảng hốt không nhỏ.Nhưng vào lúc này, một bóng người vô cùng nhanh chóng chạy tới từ sau canh gà, trực tiếp nhảy lên mặt bàn, ôm lấy ôm Yến Cửu vào trong lòng..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.chương 9: thiên kim một quỳ (3)"Rầm --" một tiếng, chất lỏng màu đỏ tươi không rõ là gì kia tất cả đều hắt trên cơ thể người đó.Màu đỏ chói lóa khiến tất cả mọi người có mặt đều choáng váng hết cả mắt.Yến Cửu vừa được cứu đang vùi mặt vào trong ngực đối phương, trên chóp mũi có mùi lạnh nhàn nhạt lưu lại.Cô lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy Phó Tư đang đứng che ở trước mặt cô, với một mớ quần áo hỗn độn sau lưng, thậm chí tóc còn dính chất lỏng không rõ đó, đang từng giọt chảy xuống.Nhưng dù vậy, khuôn mặt dữ tợn này vẫn rất ưa nhìn!Tâm trí Yến Cửu đang phiêu du ở chân trời, tay ở trên eo vừa buông lỏng ra, liền nghe thấy người đàn ông bên cạnh vô cùng trầm giọng: "Kéo người ra ngoài ngay lập tức."Lúc này Yến Cửu mới sựt tỉnh lấy lại tinh thần, lập tức nói: “Chờ một chút!”Sau đó, cô liếc nhìn người phụ nữ kia, đi tới trước mặt bà ta, hỏi: “Xin hỏi bác là người nhà của nạn nhân nào?”Người phụ nữ trung niên khóc đến mức không kìm được, trong mắt lộ ra vẻ hận thù, “Tôi là mẹ của Lưu Đông! Công ty của các người giết chết con tôi, liền vọng tưởng muốn dùng tiền để bịt miệng chúng tôi, nằm mơ! Các người đều là tội phạm giết người, kẻ sát nhân!”Các phóng viên bên cạnh nghe xong những lời này, âm thầm bĩu môi.Làm ơn đi, gấp ba tiền trợ cấp, cái này có được gọi là bịt miệng không?Nếu vậy bọn họ cũng rất muốn bị bịt miệng một chút.“Thực xin lỗi, dì à, là lỗi của tôi, là tôi sai, là tôi đã không quản lý công ty tốt nên đã để xảy ra thảm kịch này” Yến Cửu đem trách nhiệm ôm hết ở trên người mình, không tỏ ra chút trốn tránh nào.Nhưng người phụ nữ trung niên vô cùng kích động, “"Tôi không muốn nghe lời xin lỗi, tôi muốn con trai tôi, tôi muốn con trai tôi! Cô trả con trai lại cho tôi, trả con trai lại cho tôi! Đồ sát nhân, tôi muốn các người trả giá cho con trai tôi, hãy trả cho cuộc sống của con trai tôi! ".
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.chương 9: thiên kim một quỳ (4)Bà ấy càng nói càng kích động, liền bóp lấy cổ Yến Cửu.Yến Cửu trên người vốn đã bị thương, đột nhiên không kịp cảnh giác vô lực chống trả, chỉ có thể bị bà ấy gắt gao bóp cổ.Nhìn thấy sắp có giết người, quang cảnh bỗng trở nên hỗn loạn.Đứng trên sân khấu