Cô đáp:
- Được, cô nói đi.
Chị giúp việc ngập ngừng kể:
- Thật ra cậu chủ chúng tôi bị mắc một chứng bệnh về tâm lý.
Cô ngạc nhiên hỏi lại:
- Bệnh về tâm lý??
Chị giúp việc gật đầu nói tiếp:
- Chẳng là lúc nhỏ, bố mẹ cậu ấy hay cãi nhau. Mẹ thì lại thích đi tiệc tùng còn bố thì chỉ biết đến công việc và những cô chân dài. Cậu chủ từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương, đến giờ vẫn vậy. Cũng vì thiếu tình cảm nên dẫn đến việc cậu chủ bị bệnh đa nhân cách.
Đúng như cô nghĩ. Quả nhiên cậu ta bị bệnh đa nhân cách thật. Chị giúp việc cầm tay cô khẩn cầu nói:
- Trước giờ tôi chưa từng thấy cậu chủ dẫn bất cứ người nào vào nhà kể cả bạn thân cũng vậy. Nhưng khi vừa thấy cô chúng tôi thật sự rất bất ngờ, cậu chủ hành động khác với hẳn lúc cậu chủ ở nhà. Nhưng tôi khuyên cô một điều, đừng chọc giận cậu chủ vì một khi cậu ấy nổi giận không ai có thể khống chế được.
Cô nghe mà bỗng chốc hoảng sợ. Đúng là phải nên tránh xa cậu ta ra mới đúng nhưng mà nghĩ lại việc từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương như vậy lại khiến cô không khỏi kiềm lòng. Cô cười nói:
- Cảm ơn chị đã cho tôi biết điều này, tôi biết mình nên làm gì rồi.
Chị giúp việc cười nói:
- Cảm ơn cô đã lắng nghe, tôi không làm phiền cô nữa, tôi đi dọn dẹp một chút.
Chị giúp việc nói xong liền rời đi. Cô cũng nên đi lên lầu thì hơn, nếu để cậu ta đợi lâu thì chắc chắn sẽ nổi giận mất. Cô mở cửa bước vào phòng thì lại chả thấy ai. Bước thêm vài bước nữa thì đột nhiên cô cảm thấy có một vòng tay đang ôm mình phía sau. Không nhìn cũng biết đó là Lý Nhất, sau khi biết cậu ấy bị đa nhân cách việc cư xử với cậu ấy cần phải cẩn trọng hơn:
- Cậu làm sao vậy??
Cậu ấy lười nhát dựa cằm lên vai cô, dịu dàng nói:
- Tôi...lỡ thích chị mất rồi. Không thể khống chế nổi bản thân. Tôi là một người bị đa nhân cách. Nếu tiếp xúc không thoải mái với một ai đó tôi