Đi được một đoạn thì cô nghe tiếng thấy tiếng chuông điện thoại. Màn hình hiện tên " Nhất Ngũ " không chần chừ liền bấm nghe. Anh đang xem gian hàng bên cạnh nên không để ý mấy. Cô bắt máy hỏi:
- Có chuyện gì??
Nhất Ngũ nghe được tiếng ồn xung quanh hỏi:
- Cậu đang ở đâu vậy??
Cô cười nhìn xung quanh trả lời:
- Lễ hội pháo hoa.
Nhất Ngũ nheo mày gặn hỏi:
- Với ai?? Sao không cho tớ đi cùng??
Cô cười nói nhỏ:
- Với tên ác ma, tớ nợ anh ta.
Nhất Ngũ nghe đến hai từ "ác ma" liền hiểu cô ám chỉ ai. Trong lòng có vẻ khó chịu, một phần cũng sợ anh sẽ làm hại cô. Anh cố gắng cười nói:
- Rồi đi chơi có vui không??
Cô cười rạng rỡ:
- Khá vui!!
Cô nhìn một lúc để ý thấy một quầy bói toán, liền hét lên nói:
- Tớ vừa tìm thấy quầy bói toán, chút xíu nữa tớ liên lạc cậu sau nha.
Cô nói xong, nhanh chóng cúp máy. Để lại đầu dây bên kia một hồi tút tút đầy buồn bã.
Anh đứng bên cạnh tất nhiên là nghe hết được câu chuyện nhưng vẫn giả vờ hỏi:
- Ai??
Cô ngơ ngác nhìn anh trả lời:
- Chỉ là bạn gọi đến thôi!!
Cô chỉ tay về phía quầy bói toán, cười tươi nói:
- Chúng ta đến đó đi!!
Anh chưa kịp định hình chuyện gì liền bị cô lôi đi mất. Cô nắm chặt tay anh kéo đến quầy, hì hà hì hục nói với ông chủ:
- Cho tôi một quẻ.
Ông chủ nhìn chằm chằm vào hai người. Bắt đầu lật những trang sổ. Ra hiệu cho cô và anh bóc quẻ. Cô lựa một lúc lâu liền rút ra một quẻ. Rút xong mới chợt nhận ra anh chưa bóc. Cô nhìn anh nói:
- Anh mau bóc quẻ đi.
Anh hừ một tiếng, lạnh giọng nói:
- Tôi không tin bói toán.
Cô giật mình khi nghe anh nói câu đấy. Liền nhìn sang ông chủ cười gượng. Cũng may ông ta không để bụng. Cô liền giữ chặt