Trong quán bar rực rỡ ánh đèn xa hoa trụy lạc, Tiêu Linh đứng dậy định đi về, liền có một nữ minh tinh trẻ bước đến, quan sát đã lâu rốt cuộc cũng tìm được cơ hội để bắt chuyện.
Nơi này luôn là chỗ các phóng viên yêu thích, ở đây luôn có thể tìm được những tin tức và tin đồn có muốn bắt được cũng khó. Lẳng lặng chờ đợi bấy lâu, rốt cuộc hôm nay các phóng viên có thể nhìn thấy Tiêu Linh xuất hiện, liền phấn chấn tinh thần, đều giơ máy chuẩn bị chụp hình.
Lúc này Tiêu Linh đã uống chút rượu, ánh mắt cô mê mang mờ mịt, đầu tiên cô cười khàn khàn nhìn tiểu minh tinh vừa chủ động bắt chuyện đang ngồi trong lòng mình, sau đó đôi mắt quyến rũ híp lại, nghiêng đầu nhìn đám phóng viên giải trí đang núp ngoài cửa, nhẹ nhàng vươn tay giữ lấy vòng eo tiểu minh tinh, cười ngả ngớn.
Trợ lý từ xe bước xuống, mở cửa xe đón Tiêu Linh, liếc mắt thấy những ống kính yên lặng núp trong góc tối, âm thầm lắc đầu thở dài. Tổng giám đốc Tiêu thị nửa đêm hưởng lạc, ngọt ngào ôm bạn gái rời khỏi, không biết ngày mai lại phải vô tư kính tặng bao nhiêu đầu đề tin tức.
Nhìn thấy Tiêu Linh ôm mình đi, mặt mày tiểu minh tinh hớn hở, hai tay vòng qua người Tiêu Linh, hai người cứ vậy không e dè ngồi vào trong xe. Trợ lý ngồi lại ghế phụ lái, dùng ánh mắt ra hiệu cho tài xế, xe liền chạy đi.
Xe chạy mấy vòng trên đường, tài xế thuần thục cắt đuôi phóng viên theo sau, một tay Tiêu Linh đè lại bàn tay không ngoan ngoãn sờ loạn của tiểu minh tinh, một tay vỗ nhẹ lưng ghế tài xế, tài xế lập tức gật đầu dừng xe bên vệ đường.
"Tiêu tổng, sao vậy?" Tiểu minh tinh điện ảnh không rõ lắm, thấy xe dừng lại, thế này mới tò mò hỏi.
Tiêu Linh không nói lời nào, chỉ mỉm cười. Cô trợ lý nhỏ mới mở cửa xe bước xuống, đứng bên đường chặn một chiếc taxi, lúc này Tiêu Linh mới có động tác, cô cũng xoay người bước xuống xe, kéo nhẹ tiểu minh tinh điện ảnh xuống xe.
"Tiêu tổng, đây là..." Vẻ mặt tiểu minh tinh điện ảnh phức tạp phỏng đoán ý đồ của Tiêu Linh, trong nhất thời không kịp phản ứng, chỉ có thể theo chỉ thị của Tiêu Linh ngồi vào taxi.
Tổng giám đốc tập đoàn Tiêu thị danh tiếng lẫy lừng, trời sinh phong lưu quyến rũ xinh đẹp, ngày ngày có vô số cô gái muốn giành được sự chú ý của cô, trở thành người phụ nữ của cô, ai nấy đều biết, trong làng giải trí phức tạp dễ thay đổi, nếu muốn một bước lên trời, không cách nào nhanh hơn việc chiếm được sự ưu ái của Tiêu Linh.
Anna chính là ví dụ tốt nhất. Chỉ cần Tiêu Linh muốn, làm cho một người từ không ai biết đến trở nên phong sinh thủy khởi, với cô thì chuyện đó quá dễ dàng. Nhưng nhiều năm nay, phụ nữ ra vào bên cạnh Tiêu Linh nhiều khôn kể, ở lại chỉ có một Anna.
Mấy năm nay Tiêu Linh luôn làm việc theo ý mình, lười giải thích cũng chẳng thanh minh, kết quả dưới ngòi bút miêu tả càng thêm càn rỡ, phóng đại của giới truyền thông, dần dần viết cô thành nhân vật phong lưu khó kiềm, thậm chí là hoa tâm phụ tình.
"Cho nên tôi mới nói, tin đồn là thứ lường gạt." Tiêu Linh nói xong, cười khẽ đẩy tiểu minh tinh điện ảnh còn đang khó hiểu vươn đầu ra cửa xe vào xe, nói: "Mười tin đồn hết chín là giả, chỉ có trẻ con mới tin ba chuyện đó. Đi về nhà ngủ ngoan đi, cho tới bây giờ không có bữa cơm nào trên đời này không phải trả tiền đâu."
Không đợi tiểu minh tinh điện ảnh kịp tiêu hóa ý tứ trong lời nói của Tiêu Linh, cô đã đóng cửa xe, xoay người đi về phía xe mình.
"Tiêu tổng, cho dù bây giờ chị tốt bụng giúp cô ta một chút mánh khóe tạo tin đồn, nhưng theo em thấy, bằng vào tố chất của cô ta, muốn đỏ e cũng khó lắm." Trợ lý nhỏ đi theo bên cạnh Tiêu Linh đã lâu, gặp qua không ít minh tinh có tài có sắc, ít nhiều cũng học được một chút mắt quan sát.
Tiêu Linh vẫn dựa lưng vào ghế xe nở nụ cười quyến rũ, cô không có ý kiến, chỉ khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Đang trong giới giải trí, cô ta muốn tiến lên phía trước thì cũng là chuyện không đáng trách. Chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay, về phần cô ta cuối cùng có bản lĩnh đỏ lên được hay không, không liên quan gì đến tôi."
*đỏ: tiếng lóng trong làng giải trí, ý nói là nổi tiếng, Hot.
Làng giải trí là vậy đó, thật thật giả giả, giả giả thật thật. Bên cạnh Tiêu Linh quả thật có không ít phụ nữ, nhưng mà nhiều hơn thì lại là tin đồn. Tuy trước nay đối với sự theo đổi của phái nam Tiêu Linh đuổi không nể mặt, nhưng đối với phái nữ, cô vẫn lưu tình ba phần.
Trợ lý nghĩ, quan sát Tiêu Linh qua kính chiếu hậu, đột nhiên trong lòng có chút cảm xúc ngũ vị tạp trần (đắng, cay, chua, mặn ngọt trộn lẫn)
Tin đồn của Tiêu Linh truyền ra ồn ào xôn xao, lúc Cảnh Tư nhìn thấy, không ngờ là ở buổi tiệc họp mặt bạn bè ở nước ngoài.
Cảnh thị có Cảnh Phong tiếp quản, Cảnh Tư yên tâm, đối với việc này nàng và Kỷ Ninh Lan đều hiểu không cần nói, ngoại trừ hai người, thì người duy nhất có thể yên tâm để giao Cảnh thị, trừ Cảnh Phong ra thì không còn ai khác. Năng lực và bản lĩnh của Cảnh Phong cùng với việc cô để tâm đến Cảnh thị, không thể nghi ngờ.
Cho dù ra nước ngoài, Cảnh Tư vẫn hỏi Đinh Bành xác nhận tình hình công ty, lấy được câu trả lời chắc chắn, lúc này nàng mới an tâm, xoay người đi vào dự tiệc.
Người tổ chức tiệc họp mặt này là bạn học cũ thời trung học của Cảnh Tư – Triệu An An, nghe nói Cảnh Tư đến thành phố mình