“Cũng không hẳn là liên lạc, chỉ là mấy ngày trước anh ta vào messenger hỏi tớ mấy năm nay sống có tốt không, nên tớ mới nhắc chuyện công việc với anh ta.
”
“Chỉ đơn giản như vậy, mà cậu đã bán mình cho anh ta rồi?”
“Coi như bồi thường chuyện năm đó, nên tớ đã đòi anh ta một công việc.
”
“Lục Thi Nguyệt, cậu rẻ mạt đến cỡ nào vậy, cậu không cần mặt mũi đi đòi công việc với người khác, cậu đúng là không chọc tớ tức chết sẽ không từ bỏ mà.
”
Lục Thi Nguyệt khẽ đáp: “Lục Phượng, cậu quên là trước kia khi chúng ta gánh nợ đã thề với trời rằng, chỉ cần có tiền, không còn bị bất kỳ ai coi thường nữa, cho dù không chừa một thủ đoạn cũng không hối tiếc, đứng trước hiện thực thì lòng tự tôn và mặt mũi hoàn toàn không đáng một xu.
”
Lục Phượng cạn lời.
“Cậu có thể không chừa một thủ đoạn với Từ Thần Chinh, tại sao lại như quả hồng mềm với Lâm Khánh Quyền vậy, cậu chỉ nói lời dễ nghe thôi, trên thực tế cậu còn mềm lòng hơn bất kỳ ai, được rồi, tôi không nói gì cậu nữa, nhưng ngày mai tớ phải cùng cậu tới công ty một chuyến, nếu tên khốn đó mượn cớ bắt nạt cậu, thì tớ sẽ thay cậu dạy lại anh ta.
”
“Cậu thật sự cho rằng anh ta là tai họa ghê gớm à?”
“Tên khốn đó còn đáng sợ hơn tai họa ghê gớm.
”
“! ”
Hôm sau, Lục Phượng cố chấp đi làm cùng Lục Thi Nguyệt, dù cô đã khuyên nhiều lần nhưng Lục Phượng vẫn một mực đòi đi, cuối cùng cô hết cách, đành phải dẫn cô ấy đi theo.
Hai người bắt taxi tới phố thương mại sầm uất nhất trong thành phố, rồi đi vào tòa nhà có khắc bốn chữ tập đoàn Thịnh Đại, Lục Phượng nhìn xung quanh nói: “Thi Nguyệt, chẳng lẽ đây là sản nghiệp của nhà họ Từ?”
“Không phải, Từ Thần Chinh đang thuê tầng 12 của tòa nhà này để làm văn phòng.
” Lục Thi Nguyệt giải thích.
Lục Phượng bĩu môi khinh bỉ: “Tên khốn đó thoát khỏi sự bảo bọc của gia tộc, mà vẫn còn năng lực này ư?”
“Chỉ cần cậu không còn thành kiến với Từ Thần Chinh, thì cậu sẽ nhận ra anh ta rất cuốn hút, lúc đó tớ còn muốn làm mai cậu với anh ta.
”
Lục Phượng lườm cô, vì thang máy đã tới nên cô không tiện nói gì nữa.
Lên đến tầng 12, nữ thư ký có vóc dáng yểu điệu bước tới chào đón, khách sáo nói: “Cô là cô Lục đúng không? Tổng giám đốc Từ đang đợi ở phòng làm việc, mời cô đi bên này.
”
Lục Thi Nguyệt và Lục Phượng đi theo nữ thư ký vào phòng làm việc, nữ thư ký nói: “Tổng giám đốc Từ, tôi đã dẫn người tới cho anh rồi.
”
Lúc nữ thư ký nói câu này, Lục Phượng lại nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc, người này còn có thể là ai ngoài Từ Thần Chinh nữa.
“Linda, cô ra ngoài trước đi.
” Từ Thần Chinh nói.
Linda thức thời lui ra ngoài.
“Thi Nguyệt, Phượng, đã lâu không gặp.
” Từ Thần Chinh đứng dậy, vòng qua bàn làm việc, anh giơ tay ra định bắt tay hai người, ai ngờ lại bị Lục Phượng giội một gáo nước lạnh: “Từ Thần Chinh, anh bớt giả bộ từ bi ở đây đi.
”
Từ Thần Chinh cũng không nổi giận, mà chỉ cười nói: “Nhiều năm không gặp, tính cô vẫn không có gì thay đổi.
”
Lục Phượng hừ lạnh.
Lục Thi Nguyệt giơ tay ra, bắt tay với Từ Thần Chinh rồi mới lên tiếng: “Thần Chinh, anh cũng biết tính thẳng thắn của Phượng rồi, nên đừng so đo với cô ấy.
”
Từ Thần Chinh chỉ mỉm cười.
Từ Thần Chinh là người đàn ông có vẻ ngoài điển trai, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý, dáng người cao ráo, nhìn là biết cao trên