Lục Thi Nguyệt cúi đầu chào mọi người, nở nụ cười giới thiệu: “Chào mọi người, tôi là Lục Thi Nguyệt, có lẽ tuổi của tôi lớn hơn hầu hết các bạn có mặt ở đây, vừa nãy tổng giám đốc Từ nói tôi từng là sinh viên thiết kế hàng đầu thực ra có hơi quá.
Tuy tôi có kinh nghiệm thiết kế mấy năm, nhưng vì một số chuyện ngoài ý muốn mà đã bỏ lỡ bốn năm, bây giờ lấy lại được nhiệt huyết với thiết kế, không biết có bắt kịp không, mong mọi người giúp đỡ.”
Cô vừa dứt lời, người trong bộ phận thiết kế lại vỗ tay.
Những đồng nghiệp nam thấy cô xinh đẹp thì không còn làm giá tí nào, trong đó có một người mạnh dạn hỏi: “Thi Nguyệt, cô đã có bạn trai chưa?”
Lục Thi Nguyệt chỉ cười hỏi lại: “Lẽ nào những điều này cũng là nội dung công việc sao?”
Những người khác phá lên cười.
Đồng nghiệp nam đó cười đáp: “Thi Nguyệt, cô xinh đẹp như vậy, đến bộ phận thiết kế của chúng tôi là may mắn của chúng tôi.
Cô là nữ thần ở trên cao, cho dù chúng tôi không trèo cao nổi thì được ngắm mỹ nữ cũng rất có động lực.”
Tất cả các cô gái trong phòng thiết kế đều trừng mắt nhìn anh ta, lên án: “Lý Dương, anh ngứa da, thiếu đòn rồi đúng không?”
Lý Dương nói: “Các cô nên học hỏi thêm nhiều điều từ nữ thần đi, người ta không chỉ xinh đẹp mà còn rất có khí chất.”
“Lý Dương, lát nữa tan làm anh chết chắc rồi.” Các cô gái nói.
Từ Thần Chinh vỗ tay: “Nhờ mọi người chăm sóc Thi Nguyệt nhé, cô ấy là bạn cũ của tôi, nếu cô ấy gặp bất cứ chuyện gì bất bình gì, tôi sẽ không để yên đâu.”
“Tổng giám đốc yên tâm, chúng tôi không dám bắt nạt nữ thần đâu, nhưng chúng tôi có thể hóng hớt một chút khi nào hai người kết hôn được không? Khi kết hôn đừng quên mời toàn bộ công ty ăn một bữa hoành tráng nhé.” Vẫn là Lý Dương đầu têu trước.
Từ Thần Chinh nhìn anh ta: “Lý Dương, tôi nhớ bản thiết kế của cậu vẫn chưa qua kiểm tra đâu, khi nào thì giao cho tôi?”
Lý Dương kêu lên: “Tổng giám đốc Từ, tôi sai rồi, tôi không nên hóng hớt.”
Từ Thần Chinh giống như ác ma trong truyền thuyết: “Chiều nay nộp bản vẽ thiết kế, nếu còn không qua nữa thì cậu biết rồi đấy!”
Lý Dương ủ rũ như chó lạc chủ, nhìn Lục Thi Nguyệt bằng ánh mắt đầy hy vọng: “Nữ thần, cô hãy thương tôi mà cầu xin tổng giám đốc Từ giúp tôi với.”
Lục Thi Nguyệt mỉm cười, lập tức cảm thấy yêu thích sự sôi động của bộ phận thiết kế này.
Lục Thi Nguyệt quay đầu nói với Từ Thần Chinh: “Tổng giám đốc Từ đi làm việc đi, tôi cũng phải làm việc đây.”
Từ Thần Chinh gật đầu, lại dặn dò mọi người lần nữa rồi mới rời đi.
Anh ta vừa đi, mọi người trong bộ phận thiết kế đã vây quanh cô: “Thi Nguyệt, cô với tổng giám đốc Từ có quan hệ gì vậy? Người yêu à?”
Lục Thi Nguyệt giơ chiếc nhẫn kim cương trên tay lên; “Tôi kết hôn rồi, tổng giám đốc Từ chỉ là bạn cũ lâu năm thôi.
Lần này tôi cũng coi như mượn danh nghĩa của tổng giám đốc Từ để vào được công ty, cho dù đi cửa sau nhưng tôi mong mọi người cũng đừng để ý.”
Chưa bao giờ có người nói chuyện đi cửa sau một cách hùng hồn, ngay thẳng như vậy, mọi người ngây người một lúc rồi mới nói: “Thi Nguyệt, cô vào được bộ phận thiết kế của chúng tôi cũng là vì có tài thiết kế, nếu không cho dù quen tổng giám