Trong quán bar
Bàn đánh bài bên kia rất náo nhiệt, một lát sau thì Hạ Dương cũng qua đó.
Nhưng Hạ Dương cũng không chơi bao lâu, chơi được mấy ván rồi không chơi nữa, dựa vào sô pha nghỉ ngơi.
Trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh Hạ Dương, vài ly rượu đã cạn.
Hạ Dương nằm dựa trên sô pha hai mắt hé mở, lười biếng nằm trên sopha.
Mọi người trong bàn đánh bài đánh hết ván này đến ván khác, khi Lạc An đến nhìn Hạ Dương hỏi: "Hạ thiếu có muốn chơi nữa không?"
Hạ Dương không trả lời, hình như là đã uống say.
Lạc An thoáng dựa lại gần gọi một tiếng: "Hạ thiếu?"
Hạ Dương lúc này hơi mơ màng ngẩng đầu lên, theo thói quen nhìn ra cửa hỏi: "Ly Tâm đến rồi sao?"
Lạc An theo bản năng nói: "Cái gì mà Ly Tâm? Không phải đã chết rồi à?"
Nghe được từ "chết" này, Hạ Dương lúc này mới khôi phục tinh thần, nhàn nhạt nói: "À, Quên mất."
Hạ Dương lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho tài xế.
Lúc chú Trương đến đón Hạ Dương, thời gian đã hơn mười một giờ tối.
Hạ Dương lên xe ngồi ở ghế sau, có chút mỏi mệt xoa xoa thái dương.
Chú Trương ngồi phía trước nhìn qua kính chiếu hậu thấy được, bèn đem một cái chăn lông đưa ra sau.
Hạ Dương nhận chăn lông, tùy ý hỏi: "Chăn này ở đâu ra?"
Chú Trương giải thích: "Là cô Ly Tâm mua rồi bảo tôi để trên xe."
Hạ Dương không nói nữa, nắm chặt chăn lông trong tay sau đó đem chăn lông ném ở mộc góc trên chỗ ngồi.
Hạ Dương tựa lưng vào ghế ngồi nhắm hai mắt, một lát sau liền thiếp đi.
Thẳng đến khi xe dừng lại, Hạ Dương mới tỉnh lại, xuống xe trở về căn hộ.
Dì bảo mẫu cũng đã đợi sẵn ở trong căn hộ, thấy Hạ Duongwl về liền đến nhận áo khoác từ tay Hạ Dương, vô tình ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người hắn.
Dì bảo mẫu hỏi: "Hạ tiên sinh, muốn uống một chút canh giải rượu không?"
Hạ Dương chỉ nói: "Lấy cái gì ăn đi."
Dì bảo mẫu hỏi tiếp: "Vậy tôi lấy cho ngài một tô hoành thánh nhé?"
Dì bảo mẫu đem áo khoác treo lên giá treo mũ áo ở phòng khách rồi vừa đi về phía phòng bếp vừa nói: "Lần trước cô chủ gói rất nhiều hoành thánh để ở trong tủ lạnh, tôi hâm nóng lại cho ngài...!"
"Không cần hoành thánh." Hạ Dương lạnh lùng cắt ngang.
Dì bảo mẫu sửng sốt một chút rồi lại gật đầu đồng ý: "Được."
Dì bảo mẫu xoay người vào phòng bếp, nấu một bát mì.
Nhưng Hạ Dương chỉ ăn một chút liền buông đũa, trở lại phòng.
Bài trí trong phòng ngủ vẫn như cũ, tràn đầy những sinh hoạt thường ngày của hai người, đồ vật của Ly Tâm vẫn chưa được dọn dẹp.
Trên giường để hai cái gối, trên bàn thì để hai ly nước, tủ quần áo cũng là quần áo của hai người, trong phòng tắm cũng là hai bàn chải đánh răng cùng khăn lông cho hai người...
Hết thảy mọi thứ đều là của hai người.
Hạ Dương ra ban công nhìn cảnh sông.
Bên ngoài, đèn sáng trưng.
Hạ Dương ngồi một mình trên ban công hồi lâu mà không hề buồn ngủ.
Mãi cho đến khi trên đường càng ngày càng ít xe cộ, đèn ở khu chung cư đối diện cũng vụt tắt một cái, mà Hạ Dương vẫn ngồi y chỗ đó.
Bên ngoài phòng ngủ, dì bảo mẫu đã thu dọn phòng bếp xong xuôi.
Đúng lúc định quay lại phòng bảo mẫu để nghỉ ngơi thì để ý thấy ngoài hành lang đèn vẫn sáng nên bà bước tới tắt đèn.
Phòng ngủ chính ở phía bên phải của hành lang, cánh cửa khép hờ, dì bảo mẫu theo bản năng nhìn vào phòng ngủ chính.
Trong phòng hơi tối, ngoại trừ ngọn đèn nhỏ màu vàng ấm áp bên cạnh giường, còn có thể nhìn thấy một bóng người đang ngồi ngoài ban công.
Bên ngoài ban công, nửa người Hạ Dương bị bóng tối bao phủ, mắt nhìn bên ngoài không biết đang nghĩ cái gì.
Trong bóng tối, trên đầu ngón tay người đàn ông lập lòe mấy điểm sáng như ngôi sao rồi biến mất...
- Tàn thuốc lá rơi xuống đầy đất.
Sáng hôm sau, khi dì bảo mẫu lên dọn phòng nhìn thấy Hạ Dương vừa từ trong phòng bước ra.
Dì bảo mẫu đi qua quét sơ qua phòng rồi đem tàn thuốc trên ban công dọn sạch sẽ.
Sau khi dọn phòng ngủ xong, dì bảo mẫu ra phòng khách liền nhìn thấy Hạ Dương đang ở ngoài ban công.
Trên ban công bày rất nhiều chậu hoa, mà nam nhân ngồi ở trên ghế dài gần như bị chậu hoa vây kín.
Dì bảo mẫu đi tới tưới nước cho chậu hoa, ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng của nó liền phát hiện tình trạng mấy chậu hoa có vẻ không được tốt như tuần trước nên lên tiếng nhắc nhở: Ông chủ, mấy chậu hoa này hình như sắp cạn nước, có phải gần đây cô chủ quên chăm sóc chúng không?"
Mấy bồn hoa trong căn hộ đều do một tay Ly Tâm chăm sóc, dì bảo mẫu cũng rất ít khi chăm, cũng chỉ cuối tuần sẽ qua tưới nước một lần.
"Ừm." Phản ứng Hạ Dương thật sự bình tĩnh.
Chờ dì bảo mẫu tưới nước xong rời đi, Hạ Dương cúi đầu nhìn mấy chậu hoa trên mặt đất.
Lá