*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ba mẹ em đều là người có tư tưởng rất tiến bộ.” Nguyễn Tân gật đầu nói: “Ừ, nếu sau này anh có con gái cũng không muốn nó lấy chồng xa quá
Em yên tâm, cho dù sau này em có lấy anh rồi thì khi nào em muốn về nhà mẹ cũng được, hiện giờ giao thông rất phát triển.”
Hạ Chỉ nhếch miệng cười, “Ai muốn lấy anh hả?”
“Em không lấy anh thì lấy ai?” “Hừ, chưa nghĩ ra đâu, phải xem biểu hiện của anh.” “Ha ha ha ha, chọc em cho vui thôi, em nhìn mặt em dễ đỏ chưa kìa.” Nói xong, Nguyễn Tấn đưa tay ra véo mặt của cô, đùa rất vui.
“Ai da, anh đúng là đồ quỷ đáng ghét!”
Hai người đang liếc mắt đưa tình bỗng nhiên nghe được bên cạnh có một giọng nữ chói tai thét lên “Đổng Thành”
Nguyễn Tấn và Hạ2Chi nhìn nhau kinh ngạc không thôi
Đấy cũng không phải là giọng của di Phân mà là giọng của một cô gái trẻ.
Không chỉ có hai người họ kinh ngạc mà còn có những người khác đang trong siêu thị.
Không đợi mọi người đi lên vây xem rốt cuộc là chuyện gì, chỉ thấy một anh chàng co cẳng bỏ chạy, chuyển tìm khe hở trốn, mà phía sau là vài người đang đuổi theo
Trong siêu thị diễn ra cảnh đàn mèo vờn chuột
Chàng trai trước mặt chính là Đổng Thành, phía sau anh ta có bốn người đuổi theo, một người trong đó là dì Phấn
Dì Phần đã lớn tuổi rồi nên chạy cuối cùng, vừa đuổi theo vừa gọi, “Cái đám người thô lỗ các người muốn làm gì..
Đừng đuổi nữa, đừng đuổi nữa, đừng đánh..
Giết người rồi, giết người rồi, mau báo cảnh sát đi...” Đổng Thành không9chạy được xa đã bị hai người đàn ông trung niên ấn xuống đất
Đổng Thành ốm như cây sào nên vốn dĩ không phải đối thủ của họ, bị ấn xuống đất không thể động đậy
Cô gái vừa bước đến là cho anh ta một bạt tai và mắng: “Đổng Thành, anh còn muốn chạy đúng không? Anh có gan thì trốn xa một chút, anh có gan thì đừng để tôi tìm được anh!” Hai người đàn ông một là cha của cô gái, một là anh rể họ của cô ta, đều đến đòi lại công bằng cho cô gái.
“Vậy các người muốn gì?” Đổng Thành cắn răng nói, “Đòi tiền thì không có, mạng thì có một cái đấy!” Ba của cô gái túm cổ áo anh ta lên, “Chát chát chát chát”, một loạt bốn cái tát, đánh cho anh ta chảy máu mũi thành dòng
A Phân6thở hồng hộc chạy tới kéo cô gái lại mắng: “Ban ngày ban mặt mà các người muốn giết người sao? Mọi người mau đến xem đi, bọn họ muốn giết người, cứu mạng, cứu mạng...” Rất nhiều người xúm vào xem đều lấy điện thoại ra quay bọn họ
Ba của cô gái không kìm được cơn giận nên nói: “A Phân, mọi người đều là hàng xóm, ngẩng đầu không gặp cúi đầu sẽ gặp
Cớ gì các người phải làm tới tuyệt tình như vậy? Tôi nói cho bà biết, nếu thằng nhãi này không cho nhà tôi một câu trả lời thì tôi sẽ làm ồn ào cho nhà bà không ngày nào yên!” Bà Phân nhìn con trai mình bị đánh thì vung tay tát lại cô gái, còn mắng: “Là tự cô không biết nhục, mặt dày mày dạn ăn vạ Tiểu Thành, làm hại Tiểu Thành0không kết hôn được, còn hại cháu của tôi cũng mất luôn!” Cô gái bùng lửa giận cũng muốn đánh lại, “Đổng Thành làm ra việc mất hết tính người này đều là do bà dạy hết!”
Ba cô gái thấy con gái mình bị đánh, ông ta căm hận đánh Đồng Thành, còn đá vài cái.
A Phân vừa lo lắng vừa đau lòng, “Các người gây chuyện nữa đi, gây chuyện nữa đi, gây lớn chuyện nữa cũng là con gái ông mất mặt
Nhà tôi là con trai, có rất nhiều nhà chịu lấy
Con gái nhà ông chỉ là một chiếc giày rách, là gà không để được trứng
Tôi lại muốn xem sau này ai sẽ cưới cô ta.”
Dù sao cũng là chuyện đánh nhau nên rất nhanh đã có người báo cảnh sát, đầu tiên là bảo vệ của siêu thị lên ngăn cản, mất một hồi vật lộn mới7kéo được năm người họ tách ra.
Cô gái: “Đổng Thành đừng có chạy, anh chạy rồi mẹ anh cũng không chạy được đâu!”
A Phân: “Cái con khốn hèn hạ này, đanh đá như vậy cả đời cũng không ai thèm, cô chuẩn bị làm ni cô đi!”
Mặc dù kéo đi rồi nhưng cuộc chiến nước miếng cũng không ngừng lại
Cảnh sát rất nhanh đã đến và dẫn năm người họ đi
Lúc đi, Đổng Thành nhìn thấy Hạ Chí, anh ta cúi đầu vờ như không quen biết, A Phân cũng nhìn thấy Hạ Chí, mặt đầy vẻ xấu hổ
Đám đông vây xem dần dần tản đi, chỉ còn lại nhân viên liên tục phàn nàn, họ còn phải thu dọn tàn cuộc này nữa
Nguyễn Tân cảm thán không thôi: “Cũng may chuyện không dính líu đến em”
Anh nhìn sắc mặt tái nhợt của Hạ Chí thì lo lắng hỏi, “Em làm sao vậy?”
Hạ Chỉ hít sâu một hơi, cảm thán: “Không có gì, em chỉ nghĩ lại mà thấy sợ thôi
Nếu như ba em không nghe được chuyện ở Thượng Hải của Đổng Thành, nếu em và anh không ở bên nhau, nếu như em với Đổng Thành thực sự có gì đó..
Trời ạ, vậy có phải em cũng bị đánh không?”
“Cô ngốc này, không có nhiều nếu như vậy đâu, vốn dĩ chuyện không liên quan tới em
Đừng nghĩ nữa, chúng ta đi tính tiền.”
“Dạ, được!” Rất nhanh đã có người tung video đánh nhau lên mạng, toàn bộ các diễn đàn trên Weibo bắt đầu bàn tán, còn có người biết chuyện bung ra rất nhiều tin nóng bên trong
Sức mạnh của cư dân mạng rất lớn, khi thông tin thật sự của đương sự đã bị người ta mổ xẻ rõ ràng, Đổng Thành nhanh chóng trở thành tên đàn ông khốn nạn mới nổi
Nguyễn Tân dẫn Hạ Chí đến nhà Dương Thâm chào hỏi
Khoảnh khắc mở cửa ra, Dương Thâm hiểu ngầm nhưng cũng kinh ngạc
“Dương tổng, năm mới vui vẻ! Tôi là Hạ Chí, đây là một chút lòng thành.”
Dương Thâm nói: “Tôi đương nhiên biết cô tên là Hạ Chí
Tới thì tới, còn mang theo quà làm gì, mau vào đi!” Trong nhà Dương Thâm già trẻ có đủ
Nguyễn Tấn là khách quen ở đây, cô gái Nguyễn Tân dẫn đến tất nhiên mọi người rất hoan nghênh.
“Tôi sớm đã nhìn ra giữa hai người có tình ý rồi, không ngờ hại người đến với nhau nhanh như vậy...” Dương Thâm nhớ lại mấy lời đã nói với Hạ
chí trước kỳ nghỉ thì cảm thấy hơi ngượng, “Nếu đã quyết định ở bên nhau, vậy Hạ Chí à, tôi rút lại mấy lời lần trước
Hai người đi con đường này muốn thành công khó khăn đấy
Tôi hy vọng hai người sẽ có kết quả tốt.”
Lúc đó Hạ Chí vẫn chưa hiểu hết được lời nói của Dương Thâm, cô chỉ cho rằng Dương tổng để ý chuyện yêu đương ở công ty sẽ ảnh hưởng công việc
Cô cười nhẹ và gật đầu: “Cảm ơn Dương tổng
Mặc dù chúng tôi yêu nhau nhưng công việc vẫn là công việc
Tôi sẽ không vì việc có quan hệ với anh ấy mà lười biếng đâu.” Nguyễn Tấn cũng nói: “Đúng vậy, tôi luôn luôn công tư rõ ràng
Này, anh sẽ không phản đối chúng tôi đâu hả? Nếu không tôi về Đô Thành cho rồi.” Dương Thâm thật sự không còn cách nào với anh, “Được rồi, cậu ít lấy việc này uy hiếp tôi đi
Tôi không lo lắng về công việc, tôi chỉ là lo..
Thôi bỏ đi, hai người vui vẻ là tốt rồi.” Anh cho Nguyễn Tấn một ánh mắt và nói, “Đối xử tốt với người ta đấy.”
Nguyễn Tấn: “Tôi sẽ làm vậy..
Ôi đúng rồi, chị dâu đang nấu cơm hả? Chị dâu, Hạ Chí cũng biết, để cô ấy giúp chị nhé!”
Chị Dương đang bận rộn trong bếp, đeo tạp dề đi ra, “Không cần không cần, ai lại để cho khách mới đến chơi lần đầu làm việc chứ
Mọi người đi vào phòng chơi đi, làm xong sẽ gọi mọi người.”
Hạ Chỉ vừa xắn tay áo vừa nói: “Không sao, không công không nhận thưởng mà, giúp được chút nào em càng ăn được chút nấy.” Nguyễn Tân đùa vui nói: “Chị dâu, chị để cô ấy giúp đi
Ba của cô ấy là đầu bếp lớn, cô ấy là đầu bếp nhỏ, thấy phòng bếp mà không cho cô ấy vào cô ấy sẽ ngứa tay đó.” “Vậy sao? Vậy được, chị cũng có thể học mấy chiều rồi.” Thể là hai người phụ nữ ở trong bếp bàn luận chuyện bếp núc
Dương Thâm không nói nhiều, anh biết Nguyễn Tấn không phải người xúc động nhất thời
Quyết định ở bên Hạ Chí chắc chắn là đã suy nghĩ cặn kẽ, anh chỉ đơn giản nói một câu, “Tân, chuyện của cậu với Hạ Chí, sau này nếu có chuyện gì cần tôi giúp thì cậu cứ việc nói.” Nguyễn Tấn cảm kích không thôi, “Ừm, vậy phải cảm ơn anh trước.”
Buổi tối sau khi rời khỏi nhà họ Dương, Nguyễn Tân đưa Hạ Chi về nhà nhưng anh không vào, chỉ ôm nhau tạm biệt ở dưới lầu
Có một số việc không cần phải gấp quá, anh cũng sợ có cái gọi là lỡ như
“Anh thật sự không lên hả?” Ngược lại Hạ Chí không tha chuyện này, hỏi lại rất nhiều lần
“Ngày mai phải đi làm
Em ngủ sớm một chút, đừng nghĩ mấy thứ linh tinh, mau lên đi.” Hạ Chỉ dẩu môi, nhìn anh chờ mong, “Anh thật sự về như vậy hả?” Nguyễn Tấn nâng mặt cô lên hôn một cái, “Được rồi, anh đi thật đây.” Hạ Chỉ thở dài, “Được rồi được rồi, ngày mai gặp nhau ở công ty.” “Ngày mai gặp.”
Hai người họ đã đạt được sự đồng thuận, ở công ty tạm thời không công khai, như vậy tốt cho cả hai người họ
Hạ Chí đứng ở cửa sổ, dưới bóng đêm, cô nhìn theo bóng anh rời đi
Thật ra cô rất chờ mong chuyện kia
Đám bạn cùng phòng đều đã cùng bạn trai ra ngoài thuê phòng từ hồi học đại, quay về còn chia sẻ kinh nghiệm
Lúc đó chỉ có cô không tham gia thảo luận nhưng cô vẫn có thể nghe thấy
Hai người họ vừa mới qua lại, anh chưa từng chủ động mà ngược lại toàn là cô gấp thôi, ngẫm lại cũng thật là không biết xấu hổ mà
Hạ Chí, đừng nóng vội, con gái phải dè dặt một chút! “Alo, Hiểu Nhiễm, bạn không?” “Không bận, không bận, sao vậy? Nghe giọng cấu hình như có chuyện muốn chia sẻ với mình đúng không?” “Ha ha ha, vẫn là cậu hiểu mình
Chuyện là..
Cậu còn nhớ vị sếp lần trước của mình không?” “Ừ, nhớ mà, cậu yêu thầm người ta.” “Bọn mình bên nhau rồi.” “Thật sao? Anh ta thật sự coi trọng cậu? Hay là câu chuốc say rồi cưỡng ép người ta?” “Cậu có phải bạn mình không thể? Toàn hạ thấp mình
Tối hôm 29 Tết anh ấy tỏ tình với mình, là anh ấy tỏ tình đó.” “Được rồi được rồi, biết cậu lợi hại rồi
Vậy thì chúc phúc cho bạn học Tiểu Chí của chúng ta rốt cuộc đã tạm biệt cảnh độc thân rồi
Từ nay về sau cuộc sống mỹ mãn nhé, cuộc sống về đêm đó ha ha.” “Bọn mình vẫn chưa phát triển đến bước đó đâu
Mới yêu đương thôi, không thể nhanh vậy được.” “Cậu bớt cổ hủ đi, anh ta cũng có tuổi rồi đó
Cậu phải thử năng lực của anh ta ở phương diện đó, nếu như có gì đó thoái hóa hay không lên” được ấy thì cậu cũng sớm có tính toán.” “..
Cái này, cái này không tốt lắm đâu
Mình muốn phát triển từ từ thôi.” “Phát triển từ từ cũng không sao, nhưng năng lực tình dục phải sớm kiểm nghiệm
Nếu như một người đàn ông thật sự yêu cậu, nhất định sẽ muốn lên giường với cậu
Cậu ám chỉ đại với anh ta một chút
Được hay không được là chuyện của anh ta.”
“Hiểu Nhiễm, cậu đừng dạy mình mấy cái này, mình sẽ không bình tĩnh được.”
“Ha ha ha ha, lời mình nói đều là kinh nghiệm, học đi, nghe mình không sai được đâu.”
Hạ Chí cảm thấy cô không nên gọi cuộc điện thoại này
Đào Hiểu Nhiễm là một ác ma, khơi gợi hết suy nghĩ xấu xa trong lòng cô lên
Nhưng mà, hình như cô cảm thấy lời của Hiểu Nhiễm cũng có lý.