*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đây là nhà hàng nhỏ ở sâu trong hẻm
Nói là nhà hàng nhỏ, nhưng cách trang trí bên trong không tùy tiện chút nào
Không gian vừa đẹp vừa tĩnh mịch, trang trí cổ điển, có vẻ cổ kính đầy hàm súc
Trợ lý Thẩm: “Đầu bếp ở đây là con cháu của đầu bếp ngự thiện phòng ngày trước
Nếu không phải nể mặt của Nguyễn tổng, đầu bếp sẽ không dễ ra tay đâu” Hà Lý: “Chao ôi, đúng thật là nhà phúc của Nguyễn tổng” Hạ Chí nghĩ thầm, ngự thiện phòng cái gì, đầu bếp cái gì, cũng giả dối mà thôi, làm đồ ăn ngon mới là thật
Sau khi rót trà, trợ lý Thẩm nhìn đồng hồ và nói: “Mọi người ngồi trước, tôi ra ngoài đón Nguyễn tổng và Tiểu tổng” Hạ Chí2sững sờ, sau đó mới phản ứng lại, thì ra bữa tiệc này không đơn giản chỉ là ba người bọn họ, còn có hai sếp nữa
Sắc mặt cô lập tức trở nên nặng nề, niềm mong chờ ban đầu giờ cũng biến thành sự hoảng hốt
“Tiểu Hạ, sao vậy? Sắc mặt cô lại không tốt rồi”
“Hả? Không
không sao đâu
Uống trà, uống trà đi, ha ha” May mà Hà Lý là người cục mịch, không tìm tòi tâm sự của cấp dưới, nếu không thì Hạ Chí tùy tiện qua loa như thế, chắc chắn là không được
Một lát sau, Nguyễn Tấn và Tiểu Nam đến, Tiếu Nam còn dẫn theo bạn gái
Hạ Chí miễn cưỡng lấy lại tinh thần, nghĩ thầm, biết thể đã không tới
Ăn cơm với sếp phải thận trọng, chẳng bằng một7mình kiểm đồ ăn ở phố ẩm thực
Nguyễn Tân chủ động ngồi bên cạnh Hạ Chí, còn nói: “Mọi người thoải mái một chút, đừng ngại quá, bữa ăn hôm nay chỉ bình thường thôi, không phải là tiệc xã giao” Cô gái bên cạnh Tiếu Nam là một cô gái trẻ xinh đẹp, cách ăn mặc rất hợp mốt
Sau khi cởi áo khoác, bên trong là một chiếc đầm bó sát màu đen cổ chữ V khoét sâu, còn siêu ngắn
Cô ta nói chuyện nũng nịu, tiến gần đến tại Tiểu Nam nói nhỏ như làm nũng: “Lần trước em đến đây ăn cơm, thầy không ở chỉ có trò thôi
May là tay nghề của học trò cũng tốt lắm
Hôm nay cuối cùng cũng nếm được tay nghề của thầy rồi”
Tiểu Nam chọc mũi cô9ta và cười nói: “Em là đồ tham ăn hàng, chỉ biết ăn”
Cô gái thè lưỡi, dựa sát vào cánh tay của anh ta
Cảnh này làm Hạ Chí vô cùng ngạc nhiên
Cô quay đầu nhìn Hà Lý, muốn tìm kiếm đáp án từ Hà Lý, nhưng vẻ mặt Hà Lý rất bình tĩnh, không hề cảm thấy bất ngờ, còn chào hỏi cô gái kia
Hà Lý: “Bạn Tiểu Thiển, lâu rồi không gặp, cậu trở nên đẹp hơn rồi”
Tiểu Thiến không bỏ qua mà hỏi vặn lại: “Ý của quản lý Hà là trước đây mình không xinh đẹp?”
Hà Lý nhanh chóng và nhẹ miệng mình: “Ôi chà, miệng của tôi thật sự không biết nói chuyện, là càng ngày cậu càng đẹp” Tiểu Thiển nở nụ cười hài lòng, ánh mắt chuyển đến Hạ Chí5ở bên cạnh Hà Lý: “Lần đầu tiên gặp chị gái này
Cô ấy là thư ký mới của anh à?” Khi hỏi câu sau, Tiểu Thiến nhìn Tiểu Nam, giọng điệu chất vấn, còn hơi chua chua, làm Hạ Chí xấu hổ
Tiểu Nam mỉm cười, giới thiệu hai người với nhau: “Hạ Chí, là nhân viên ở công ty bọn anh, nhân viên bình thường
Chu Thiên, bạn của tôi, gọi cô ấy là Tiểu Thiển là được”
Tiểu Nam giới thiệu rất thoải mái, không che giấu chút nào, anh lấy hai chữ bạn bè định nghĩa quan hệ của anh và Tiểu Thiển
Nhưng Hạ Chí lại rất khiếp sợ
Bạn bè gì, rõ ràng là người yêu, nhưng Tiểu tổng là người đã có gia đình mà
“Chào chị Hạ” Tiểu Thiển vui vẻ chào hỏi cô, còn3Hạ Chí lại sững sờ ra đó
Hà Lý lấy cùi chỏ đẩy cô: “Tiểu Hạ, Tiểu Hạ?”
Hạ Chí lấy lại tinh thần, cười gượng: “Xin chào, xin chào” Trời ạ, là mình đi sau thời đại phải không, tại sao tất cả mọi người đều ung dung như vậy? Chẳng lẽ nuôi tình nhân trong xã hội bây giờ là một việc rất quang vinh sao? Có lẽ chỉ có Nguyễn Tấn mới hiểu suy nghĩ của Hạ Chí
Nguyễn Tấn lướt qua chủ đề này và nói: “Nam, người tài giống như Tiểu Hạ, chắc chắn cậu phải coi trọng
Nếu cậu không coi trọng, mình sẽ thọc gậy bánh xe bằng mức lương cao đấy” Tiểu Nam: “Cậu mơ đi
Tiểu Hạ, cứ yên tâm làm việc ở Tân Thế Kỷ, công ty sẽ không đối xử tệ với cô” Ngoài việc cười gượng ra Hạ Chí cũng chỉ biết cười gượng, cô cầm ly trà bằng hai tay, cứ liên tục xoay tròn
Đồ ăn bắt đầu được dọn lên, nhân viên phục vụ đều nêu tên mỗi món ăn, đồng thời kể chuyện liên quan đến món ăn đó, không biết là thật hay là bịa chuyện
Người có sức sống nhất ở đây chính là Tiểu Thiến
Từ lời nói đến hành động của cô ta thì thấy cũng không phải là người kém cỏi
Ngược lại cô ta là một người có học thức và có giáo dục rất cao
Cô ta có thể mạnh dạn hỏi gặng lại những câu chuyện mà nhân viên phục vụ kể, thậm chí còn nghiên cứu thảo luận vấn đề lịch sử với mọi người, nói chuyện rất rõ ràng và mạch lạc
Hàn huyện trong chốc lát, Hạ Chí biết được qua câu chuyện của bọn họ
Tiểu Thiển là sinh viên cao học ngành Lịch sử của Đại học B, năm nào cũng lấy học bổng, hơn nữa còn là nghiên cứu sinh được Đại học B cử đi học
Hạ Chí không thể không cảm thán, Đô Thành chính là Đô Thành, ngay cả tình nhân của một ông chủ công ty tư nhân bao nuôi cũng rất có địa vị
Trong bữa tiệc này chỉ có hai người phụ nữ là Hạ Chí Tiểu Thiến
Hạ Chí vốn rất ít lời, nên ở trước mặt Tiểu Thiến hoạt bát sáng sủa, càng có vẻ im lặng hơn, thậm chí hơi khô khan
Tiểu Thiến đang nói, bỗng nhiên nhắc đến Hạ Chí: “Chị Hạ, chị im lặng thế, sao không nói câu nào? Làm cho em như đứa ồn ào ấy” Hạ Chí xấu hổ nói: “Tôi không hiểu mấy cái này, ha ha” Tiểu Nam: “Tiểu Hạ vốn dĩ là thục nữ, nào giống em, em nói nhiều nhất” Tiểu Thiến không phục: “Mọi người không nói gì cả, nếu em không nói nhiều, chẳng phải sẽ không có chủ đề gì hết sao? Em làm bầu không khí sinh động thêm thôi, Nguyễn tổng, anh nói đúng không?” Nguyễn Tấn mỉm cười, gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, tính cách
của Tiểu Thiến rất tốt, đến chỗ nào cũng ồn ào náo nhiệt, làm cho chúng ta mở mang kiến thức, tốt biết bao” Tiểu Thiển cười đắc chí, Tiếu Nam vòng một tay ôm eo cô ta, một tay kia tự gắp đồ ăn đút vào miệng cô ta: “Biết em không chịu được nhàn rỗi, ăn miếng thịt trước đi”
Nhìn cảnh này, Hạ Chí rất khó chịu, cô đặt đũa xuống và nói: “Ngại quá, tôi đi toilet một chút”
Cô lấy cớ rời khỏi, bầu không khí ở đây thật sự rất áp lực
Cô không hiểu, càng không thể giải thích nổi, một người luôn luôn giữ danh tiếng tốt như Tiểu tổng lại công khai nuôi tình nhân bên ngoài
Mà một sinh viên cao học xuất sắc của một ngôi trường danh giá lại tự nguyện làm người thứ ba
Đây rốt cuộc là thói đời gì?! Ra khỏi toilet, cô gặp Nguyễn Tấn ở ngã rẽ, cô tức giận lườm anh, muốn đi ngang qua anh
Ai ngờ, Nguyễn Tấn dùng cơ thể ngăn cản đường đi của cô
“Làm gì?”
Nguyễn Tấn dịu dàng nói: “Đang lấy làm lạ chuyện của Tiếu Nam và Tiểu Thiển đúng không?” Hạ Chí nói thẳng: “Không chỉ lạ, mà còn khinh bỉ và căm ghét”
Nguyễn Tấn khuyên bảo: “Đừng như vậy, ánh mắt không che giấu chút nào của em sẽ làm người khác lúng túng”
Hạ Chí nở nụ cười gằn: “Ha, tôi hỏi anh một chút, vợ của Tiểu tổng biết anh ta có phụ nữ bên ngoài không?”
Nguyễn Tấn tỏ vẻ rất bất đắc dĩ: “Theo anh được biết, vợ cậu ấy có biết
Có đôi khi đàn ông gặp dịp thì chơi ở bên ngoài mà thôi” “Gặp dịp thì chơi? Ha ha, không phải đã nói đây là một bữa ăn bình thường chứ không phải xã giao sao? Ăn bữa cơm xoàng còn cần gặp dịp thì chơi? Làm cho ai nhìn?” “Tiểu Chí, em đừng càng nói càng tức, em thật sự nên kiềm chế cảm xúc của mình lại
Nói với em thế này, Tiểu Nam và vợ cậu ấy là vợ chồng trong lúc hoạn nạn, tình cảm rất tốt, vợ của cậu ấy thông cảm chuyện này” Hạ Chí cảm thấy quá buồn cười: “Thông cảm? Cũng chấp nhận?” Thầy Nguyễn Tấn gật đầu, dưới đáy lòng cô cảm thán sâu sắc
Trời ạ, đây rốt cuộc là người phụ nữ rộng lượng đến mức nào?!
“Vậy nên, chuyện vợ người ta không thèm để ý, em cần gì phải thế?”
“Ha ha, em nhận ra hôm nay em mới thấy rõ anh
Hóa ra anh cũng là loại người này, trước đây anh che giấu tốt thật đấy” Câu nói này gây tổn thương cho Nguyễn Tấn, anh chỉ tốt bụng khuyên cô mà thôi
“Sao bỗng nhiên lại chuyển qua anh? Tiểu Chí, có một số việc, phụ nữ thật sự không hiểu” “Đúng vậy, em cực kỳ khó hiểu, cả đời này em cũng không muốn hiểu!” Nói xong, Hạ Chí bỗng đẩy anh ra và đi thẳng về phía trước
Nguyễn Tân đuổi theo: “Tiểu Chí, rút gai nhọn của em lại đi, vậy tốt hơn với tất cả mọi người” Hạ Chí bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, dừng bước lại và đột ngột xoay người
Cô nhìn xoáy vào Nguyễn Tân, nói một cách khinh thường: “Đại học B, ha ha, nghe nói Nguyễn tổng cũng có một người bạn tốt là hoa khôi Đại học B mà
Tôi khinh, các người đúng là cmn ghê tởm!”
Nguyễn Tân đứng vững tại chỗ, nhìn bóng lưng nổi giận đùng đùng của cô, thở dài thườn thượt
Cô không thể nào hiểu thế giới của anh, đôi khi anh cũng không hiểu vị trí của mình ở thế giới này
Hạ Chí trở lại bàn ăn, bọn họ vẫn chuyện trò vui vẻ như trước
Tiểu Thiển vẫn là tiêu điểm, dường như không có chủ đề nào là cô ta không thể nói chuyện, từ lịch sử, đầu tư cổ phiếu, kinh tế, thậm chí là bóng đá, cô ta đều có thể nhiệt tình mà còn khéo léo đưa đẩy tham dự vào
Cô ta là một người phụ nữ rất thông minh
Hạ Chí vẫn không nói chuyện, mãi cho đến khi bữa cơm kết thúc, cô cũng không nói một câu nào
Không phải là mọi người không quan tâm cô, mà nét mặt của cô thật sự khó chịu, không có ai dám chọc đến cô cả
Trên đường về khách sạn, Tiểu Nam và Tiểu Thiển một xe, bốn người còn lại một xe
Trong xe, trợ lý Thẩm nói: “Cô Tiểu Thiển này quả thật là thú vị quá, thảo nào dỗ Tiểu tổng vui vẻ như vậy
Tối nay ắt hẳn là Tiểu Thiến sẽ ở lại chỗ của Tiểu tổng nhỉ?”
Hà Lý: “Sức hút của Tiểu tổng quá lớn, hết cách rồi”
Trợ lý Thẩm trêu ghẹo: “Quản lý Hà, anh cũng có thể tìm một cô trẻ trung mà”
Hà Lý vội vàng lắc đầu: “Không không không, tôi không cần
Ở nhà có một con cọp cái là đủ rồi”
“Ha ha ha ha ha” Bọn họ vừa trò chuyện vừa cười đùa, mà Hạ Chí ngồi ở vị trí ghế phụ không tham gia vào chủ đề của bọn họ suốt đoạn đường
Cô nghĩ, câu nói này của quản lý Hà là câu bình thường nhất cô nghe được trong ngày hôm nay
Đang nói, trợ lý Thẩm chêm một câu: “Nguyễn tổng, hôm nay lẽ ra anh cũng nên dẫn theo bạn gái
Tôi thấy Trịnh Mân rất giỏi ăn nói, có khi có thể vừa đệm vừa hát với Tiểu Thiến
Còn có Trương Tiểu Tiếu cũng được, cô ấy biết kể truyện cười ngắn lắm” Nguyễn Tấn có cảm giác như bị người khác đánh đòn cảnh cáo, anh xấu hổ đến mức mặt xanh mét, tức giận nói: “Tập trung lái xe đi, đừng nói chuyện”
Hạ Chí nở nụ cười lạnh, cô và anh quả nhiên là người của hai thế giới
Giây phút này, cô cảm thấy người đàn ông cô từng thân quen lạ lẫm làm sao
Có lẽ, đây mới thật sự là anh