Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânLục Vũ Tình nói như vậy Lục Hành Tung rất yên tâm.
"Chị, nếu chị cũng tin tưởng Giang Dao vậy em sẽ nói chuyện này cho chị." Lục Hành Tung nói,"Giang Dao lúc ở trên huyện nhìn thấy anh rể và trợ lý của chị có hành động thân mật quá mức, còn thấy anh rể đưa trợ lý của chị đi bệnh viện phụ sản kiểm tra, thân mật vuốt bụng cô trợ lý khoác tay nói nói cười cười."
"Con bé nói như vậy là có ý gì?" Lục Vũ Tình như gặp sét đánh giữa trời quang chết đứng tại chỗ.
"Giang Dao nói, cảm giác đứa bé trong bụng trợ lý của chị là của anh rể. Nhưng chuyện này cần phải chính chị đi xác thực. Nếu ở giữa có gì hiểu lầm, chị đừng trách cô ấy, rột cuộc cô ấy tuổi còn nhỏ, nghĩ sai cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu cô ấy nhìn thấy anh rể và trợ lý của chị quá mức thân mật, vậy chị cũng nên chú ý một chút, đề phòng nhiều chưa bao giờ là sai." Lục Hành Tung nói.
Đây mới là nguyên nhân chính ngay từ lúc đầu hắn hỏi cái nhìn của Lục Vũ Tình về Giang Dao. Nếu Lục Vũ Tình đối với Giang Dao ấn tượng không tốt, hắn sẽ không để Giang Dao liên quan đến chuyện này, miễn cho Giang Dao đều đắc tội với cả hai anh chị.
Nhưng nếu Lục Vũ Tình tin tưởng phẩm chất làm người của Giang Dao, vậy hắn sẽ ăn ngay nói thật, Lục Vũ Tình có vấn đề gì có thể trực tiếp tìm Giang Dao hỏi, không có hắn ở giữa làm người truyền tin sẽ bớt được rất nhiều phiền toái không cần thiết.
“Chị hiểu ý em, chị không phải loại người bạch nhãn lang.” Lục Vũ Tình tức khắc liền hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lục Hành Tung, hơn phân nửa sợ cô giận chó đánh mèo lên Giang Dao.
Nhưng Lục Vũ Tình cũng tin tưởng Giang Dao không phải loại lòng dạ hẹp hòi, nếu Giang Dao đã đem chuyện này nói cho Lục Hành Tung vậy hơn phân nửa là có nguyên nhân, không có lửa làm sao có khói. Giang Dao bảo Lục Hành Tung nói cho cô như vậy cũng hy vọng cô sẽ có cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Vũ