Giọng điệu của Khúc Mỹ Phương hơi hòa hoãn lại: “Hiện tại làm có còn kịp không? Cuối tuần sau con trai tôi kết hôn rồi.
”Tả Tịnh Nghiên tính toán thời gian, tự tin nói với người phụ nữ kia:“Hôm nay là thứ tư, còn chín ngày nữa, vẫn kịp, chỉ cần một tuần là em có thể làm xong rồi.
Em nhất định sẽ uốn ra kiểu tóc mốt nhất, độc nhất vô nhị ở thành phố Tĩnh Hải này, bảo đảm ngày con trai chị kết hôn chị sẽ trở thành mẹ chồng đẹp nhất.
”Khúc Mỹ Phương bị hình ảnh Tả Tịnh Nghiên miêu tả ra thuyết phục.
Bà thả lỏng cổ áo chủ tiệm Lương Tịch Mai, nhìn Tả Tịnh Nghiên:“Được, em làm cho chị đi, nhưng nếu em không làm được thì tính thế nào đây?”“Vậy chị muốn làm cái gì cứ làm cái đó? Phá tiệm đi! Có đúng không? Bà chủ?”Giọng điệu của Tả Tịnh Nghiên rất nhẹ nhõm, còn hỏi Lương Tịch Mai một câu.
Lương Tịch Mai trợn trắng cả mắt lên.
Có ý gì? Đập tiệm? Đập tiệm của ai?Ông trời của tôi ơi!Con nhỏ này nhảy từ đâu ra vậy? Sao lại đồng ý linh tinh vậy!Nhưng hiện tại cô ta cũng chẳng còn biện pháp nào khác, không đồng ý sẽ bị đập tiệm, đồng ý rồi tối thiểu cũng có thể chờ một tuần sau mới bị đập, dù sao cũng tốt hơn.
“Cô nói đi!”Khúc Mỹ Phương trừng mắt đòi Lương Tịch Mai tỏ thái độ, Lương Tịch Mai chỉ có thể gật đầu cầu xin:“Chị muốn thế nào cứ quyết định như vậy đi ạ!”Lúc này Khúc Mỹ Phương mới thỏa mãn, chỉ vào Tả Tịnh Nghiên:“Được, chị tin em.
Em đổi cho chị một kiểu tóc để có thể gặp người trước đi, nếu làm không cẩn thận, chị sẽ cho người đánh gãy chân em.
”“Vâng vâng, vì chân của em, kiểu gì em cũng sẽ cắt cho chị một đầu tóc thật đẹp.
”Tả Tịnh Nghiên cười rất ngọt ngào, giọng điệu còn hơi tinh nghịch.
Khúc Mỹ Phương cũng được thái độ vui vẻ của cô gái xoa dịu, trừng Lương Tịch Mai còn đang ủ rũ cúi đầu một