Khúc Mỹ Phương suy nghĩ một hồi cuối cùng vẫn quyết định lấy ở tiệm cắt tóc.
Hiện tại bà đã tin tưởng Tả Tịnh Nghiên 100%, cô bé này thành thật lại có bản lĩnh, tuyệt đối sẽ không lừa mình chỉ để lấy năm mươi đồng.Tả Tịnh Nghiên vẫn giữ vững ý cười như trước: “Được, vậy một tuần sau em sẽ chờ chị ở đây.”Khúc Mỹ Phương đi rồi, Lương Tịch Mai vẫn còn không yên lòng nói với Tả Tịnh Nghiên:“Em gái, em đừng hại chị nha, chị mở được cái tiệm này cũng không dễ dàng gì.
Chồng chị bị liệt giường, không làm gì được, mẹ chồng thì lớn tuổi, con cái lại còn nhỏ, nếu không có tiệm… chị không sống nổi mất.”“Chị yên tâm đi.” Tả Tịnh Nghiên nở nụ cười.Hẳn chị gái này sợ bản thân mình trốn mất tăm, Khúc Mỹ Phương sẽ tới gây sự với chị ta nên mới giả vờ đáng thương ở đây.Cô cũng từng làm người ở tầng dưới chót, cũng biết sự bất đắc dĩ và cẩn thận của người ở tầng dưới chót, lại an ủi đối phương:“Tôi sẽ không chạy đâu, nhưng còn cần mua một ít công cụ.
Chị có biết chỗ nào có bán không?”“Mua cái gì?” Nghe thấy Tả Tịnh Nghiên muốn mua công cụ, Lương Tịch Mai cũng yên tâm.“Muốn làm tóc giả cần có đầu mô hình, dùng đầu gỗ làm một cái cũng được, còn phải mua kim móc đan tóc.
Em đã đồng ý sẽ làm tóc uốn dài cho chị gái kia, còn phải mua máy uốn tóc, mũ kích nhiệt và nước uốn tóc, nhưng em không biết chúng được bán ở đâu.”Tả Tịnh Nghiên nói vậy là đang ôm lấy tính toán khác.
Cô muốn mở một tiệm cắt tóc cũng cần mua dụng cụ cắt tóc, nhưng cô chẳng biết gì cả, cũng không biết ở đâu có bán dụng cụ cắt tóc.Nếu trực tiếp hỏi Lương Tịch Mai, chắc chắn đối phương sẽ không nói cho cô, mượn chuyện này để thăm dò rõ thị trường bán đồ cắt tóc sẽ dễ dàng hơn.“Mũ kích nhiệt với nước uốn tóc em cứ dùng cái trong tiệm của chị là được, kim móc thì cung tiêu xã hay cửa hàng bách hóa