Đám nữ sinh vẻ mặt nhảy nhót, đều đang xì xào bàn tán.Vừa nhìn ra ngoài, ôi, khó trách…Vị bạn lữ cách mạng đẹp trai tới nhân thần công phẫn của cô mặc một bộ quân trang ngồi trong xe.
Cửa sổ xe bị hạ xuống, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ khuôn mặt tuấn tú kia của anh.Mạnh Tuyển Xuyên thấy Lâm Thiên Nhất bước ra từ đám người.
Cô mới vừa xuất hiện, phảng phất như tất cả xung quanh đều thành nền, tô điểm cho vẻ đẹp của cô.Trên khuôn mặt nhỏ trắng tới phát sáng là đôi mắt long lanh như nước, hàng mày lá liễu xinh đẹp, hàng mi cong cong.Dưới sóng mũi thẳng tắp đáng yêu là đôi môi đỏ mọng kiều diễm như hoa, gò má hơi hồng…Cô cũng thắt bím tóc hai bên như những người khác, nhưng người khác thắt thì khô khan mà cô lại rất xinh đẹp.Bộ trang phục trên người rất vừa vặn, khiến cô trông càng cao gầy hơn, cả người linh hoạt kỳ ảo lại phiêu dật.Mạnh Tuyển Xuyên cảm thấy tim mình như trễ một nhịp.
Ngày đó anh ta đã cảm thấy cô rất xinh đẹp, nhưng sao chỉ mới hai ngày không gặp, cô đã lại càng đẹp hơn nữa rồi?Mạnh Tuyển Xuyên mở cửa xuống xe, Lâm Thiên Nhất lập tức nghe được từng đợt kinh hô.“Oa, đứng lên trông càng tuấn tú hơn.”“Khí thế mạnh thật.”“Xem bộ quần áo kia, cấp bậc không thấp đâu.”“Thật trẻ tuổi quá đi.”“…”“Anh đã tới rồi.” Lâm Thiên Nhất đạp lên vô số tiếng bàn tán bước tới.“Ừm, tôi phải tới để tỏ rõ thân phận.” Mạnh Tuyển Xuyên cong khóe môi lên.Lâm Thiên Nhất không nhịn được bật cười, nụ cười này khiến Mạnh Tuyển Xuyên cảm thấy lóa mắt.“Đã tan tầm rồi?” Mạnh Tuyển Xuyên thu liễm tâm thần, đưa tay nhìn đồng