Riêng phần bối cảnh gia đình Mạnh Tuyển Xuyên, Lâm Thiên Nhất cảm thấy nó không thích hợp để nói cho mọi người biết nên cô không nói.
Trương Tú Anh hỏi xong cũng yên lòng, tâm tình cũng trở nên rất phức tạp.
Cô bé Lâm Thiên Nhất này thật vượt dự đoán của mọi người, một nước cờ thua mà cô có thể làm cho sống lại được.
Đối với người đã giới thiệu vị sĩ quan kia cho Lâm Thiên Nhất, Lâm Thiên Nhất không nói, Trương Tú Anh cũng không tùy tiện hỏi.
Người có thể giới thiệu cho Lâm Thiên Nhất một đối tượng như vậy tất nhiên cũng không phải hạng người đơn giản, nói không chừng người ta muốn khiêm tốn.
Nói chung, thấy Lâm Thiên Nhất có thể thuận lợi giải quyết chuyện Mã Chấn Cường, Trương Tú Anh cũng mừng thay cho cô.
Chỉ riêng tướng mạo của Lâm Thiên Nhất thôi, đã phải tìm người có khả năng mới có thể bảo vệ được.
Nói tới tướng mạo, đột nhiên Trương Tú Anh phát hiện Lâm Thiên Nhất trông càng xinh đẹp hơn trước đây, hệt như đột nhiên nẩy nở, đẹp tới chói mắt, tính cách của Thiên Nhất cũng sáng sủa hơn nhiều.
Xem ra hẳn là do có đối tượng, không còn tâm sự, cả người cũng trở nên rực rỡ chói sáng.
“Thiên Nhất, em là người có phúc, ngày sau mọi chuyện sẽ càng tốt hơn.
” Trương Tú Anh hòa ái nói.
“Cảm ơn chị Trương.
” Lâm Thiên Nhất mỉm cười nhẹ nhàng.
Nói xong xuôi, không còn chuyện gì nữa, Lâm Thiên Nhất trở về phòng làm việc.
Nguyên ngày hôm nay, Lâm Thiên Nhất đối phó hết một lượt mấy câu hiếu kỳ của mọi người trong phòng làm việc, lại có người của mấy phòng làm việc khác lục tục tới đây hỏi này hỏi kia.
Bình thường nguyên chủ đã không thích qua lại nói chuyện quá nhiều, vậy mà vẫn không thể tránh được việc bị vô số người tìm tới hỏi thăm.
Toàn bộ nhà máy sản xuất máy móc càng không thể yên tĩnh, đâu đâu cũng có người đang bàn tán về đối