“Anh đã tới rồi.
”Lâm Thiên Nhất mở cửa cho anh vào nhà.
Hôm qua khi cô đi làm, Mạnh Tuyển Xuyên đã gọi điện thoại tới, nói hôm nay anh sẽ đến.
“Thay đổi thật lớn.
” Mạnh Tuyển Xuyên mới vừa vào cửa đã thấy được gian nhà rực rỡ hẳn lên.
“Thế nào?” Lâm Thiên Nhất cười híp mắt nhìn Mạnh Tuyển Xuyên.
“Cực kỳ tốt.
” Mạnh Tuyển Xuyên nhìn khắp nhà một lượt, trong lòng thầm tán thưởng cô gái này cao nhã thánh khiết.
Gian phòng vốn cực kỳ bình thường lần trước, hiện tại đã trở nên khác hẳn.
Vẫn là những loại đồ nội thất kia, nhưng đã có một chút thay đổi, vị trí cũng bị thay đổi, đồ trưng bày bên trên cũng hơi khác, mà đã khiến cả căn nhà thay đổi hẳn, trông vừa thoải mái lại vừa ấm áp.
Trên bàn có phủ một cái khăn trải bàn được chắp vá từ các miếng vải vụn hình lập phương, phía trên còn bày một bình hoa tươi, trông như hoa dại hái được ở ven đường, khiến cả căn nhà tràn ngập sức sống.
Sofa đã được phủ thêm một lớp bọc vải, trông vừa thoải mái vừa đẹp đẽ.
Lần trước anh cảm thấy gian nhà đơn giản này có vẻ không xứng với cô, tuy hiện tại cũng không xứng, nhưng cảm giác đã khác hoàn toàn.
Mạnh Tuyển Xuyên đặt đồ trong tay lên bàn, nhìn Lâm Thiên Nhất đang định đi pha trà, anh đi tới nhận lấy.
“Em ngồi đó đi, để anh.
” Mạnh Tuyển Xuyên thuần thục lấy lá trà ra.
Lâm Thiên Nhất cũng không tranh giành, buông tay để anh tự làm.
“Sao anh mua nhiều vậy?” Lâm Thiên Nhất nhìn cả đống đồ bày trên bàn, đại thiếu gia ra tay đúng là khác biệt.
Cũng không có gì, thấy có ít hoa quả nên anh mua chút thôi.
” Mạnh Tuyển Xuyên đổ nước ám vào bình trà.
Lâm Thiên Nhất nhìn túi đồ vật, rõ ràng đây