"A ha ha ha, lão Mục làm tốt lắm, làm tốt lắm a! Tôi chỉ cần biết ông sẽ giao cho tôi một cô cháu dâu tốt là được! Thể trạng cường tráng không phải là được nuôi dưỡng tốt hay sao! Hơn nữa không hổ là cháu gái nội của ông, rất có thể đánh nhau đó!" Ông cụ Vũ trấn an ông bạn già vẻ đầy thỏa mản.
Được nuôi dưỡng tốt.
.
.
Mục Vũ Phi liên tục trợn mắt há hốc mồm gia tăng thêm hắc tuyến ing
Thẳng cho tới hôm nay, nghe hai người già nói chuyện thì Mục Vũ Phi mới biết được, hóa ra hai người đã hẹn kết thông gia với nhau! Nghe nói việc kết thông gia này là dành cho đời con của hai ông cụ.
Kết quả ông cụ Mục sinh ra hai người con trai.
Ông cụ Vũ thì luôn luôn thuộc loại nhất mạch đơn truyền (chỉ có một con trai nối dõi).
Rốt cuộc đời con của hai ông cụ là đồng lứa.
Con trai của ông cụ Mục có thể tính sinh ra một con gái.
Hai ông cụ liền khoái trá quyết định hai nhà tiếp tục kết thông gia với nhau.
Hai vị bô lão đã thiết lập tình bạn cách mạng với nhau trong suốt cuộc cách mạng.
Đời con của hai vị bô lão thì cũng đều cảm thấy nếu hai đứa con của hai nhà có thể kết hôn, thì chuyện đó không thể nào tốt hơn được nữa.
Dù sao hai vị bô lão đều là thượng tướng, cho nên… Ừm, không cần nói cũng biết rồi.
Mục Vũ Phi buồn bực chọc chọc vào cái bàn.
Không trách được ông nội luôn luôn kiên trì muốn bản thân cô lên đại học A.
Không trách được ông nội sau khi chính mình tốt nghiệp trung học, thì ông liền kiên trì muốn bản thân cô nuôi tóc dài, không trách được.
.
.
Mình phải kìm nén lại lần này!
"Kìa, bạn học Vũ Thiên." Mục Vũ Phi chọc chọc vào bên người Vũ Thiên, ý bảo anh phản bác lại chủ ý nhàm chán này của hai ông cụ.
"Hai chúng ta đều đã đủ tuổi theo luật pháp quốc gia quy định rồi." Vũ Thiên hướng về phía Mục Vũ Phi cười cười vẻ đầy tình cảm .
Trọng tâm đề tài của hai vị bô lão trong nháy mắt liền chuyển biến rồi.
"Ngày mai là một ngày tốt lành.
Hôm nay tôi vừa xem Hoàng Lịch xong, ngày hôm nay và ngày mai đều là ngày lành!" Ông cụ Mục nháy mắt đối với ông cụ Vũ.
"Được đấy! Tôi xem cũng được đấy! Việc này vẫn là càng giải quyết nhanh thì càng tốt! Đúng rồi, cháu của tôi ở trường học, tôi cảm giác, cảm thấy dinh dưỡng của nó không được đầy đủ chút nào.
.
." Ông cụ Vũ cũng nháy mắt đối với ông cụ Mục.
"Chuyện này.
.
." Mục Vũ Phi nghiến răng, chẳng phải cháu nôi của ngài được tôn xưng là thể dục toàn năng tốt hay sao! Có chỗ nào mà cảm thấy là dinh dưỡng không đầy đủ kia chứ?
"Con bé cháu của nhà tôi biết nấu ăn từ hồi tiểu học! Chao ôi, nhưng tôi vẫn lo rằng con bé cháu của nhà tôi ở bên ngoài sẽ bị bắt nạt mất!"
"Kỳ thực.
.
." Vũ Thiên cảm giác mình có chút buồn nôn.
Ông cụ Mục, cháu gái của ngài đều có thể đánh thăng cháu nhanh chóng đấy! Cô ấy không ức hiếp người