*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TranGemy
Trên thế gian này có biết bao nhiêu người, đủ các màu da, ở khắp mọi nơi, nhưng có ai lại gặp phải loại chuyện này như cô không?
Một ngày kia, trên đường về nhà như bình thường, đang nói chuyện tâm tình với chồng qua điện thoại thì bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một người phụ nữ chặn xe của bạn, sau đó nói với bạn rằng: “Con à, mẹ là mẹ ruột của con đây!”
Ngay sau đó, còn đưa cho bạn tờ báo cáo giám định DNA cùng với vẻ mặt “Con gái, tự con xem đi”…
Trong cuộc đời mình, hai người mà cô thân thiết nhất chính là mẹ và bà ngoại. Bây giờ, ý tứ của người phụ nữ xa lạ kia chẳng khác nào muốn nói với cô rằng: “Họ chẳng phải người nào của con cả, người thân của con chỉ có mẹ thôi.”
…
Tân Hoành hít sâu một hơi, nắm chặt bàn tay hết sức.
Nếu như không phải cái người đột nhiên xuất hiện này… Ai cơ? Trương Tiểu Thúy! Đúng rồi, nếu như không phải thân phận Trương Tiểu Thúy này có chút đặc biệt, nhất
định lúc này cô sẽ đánh cho bà ta một cái!
Lời này của Trương Tiểu Thúy nói ra, chẳng khác nào phủ nhận thân phận của Du Tiểu Nghi và Du Thận Khanh. Hai người ấy là sự tồn tại như thể thần thánh không thể xâm phạm trong lòng Tân Hoành. Trước đây, cho dù là Tân Hạo chỉ cần nói một lời không phải với họ, Tân Hoành cũng sẽ không để yên!
Bây giờ, đột nhiên lại xuất hiện một người phụ nữ khó hiểu như vậy!
Quan trọng hơn, đó còn là người mà trong lòng cô đã sớm cảm thấy khinh thường và chán ghét…
Thực ra Tân Hoành cũng có xem phim truyền hình trên ti vi, nhưng bộ phim kịch tính nhất cô từng xem cũng chỉ đến mức: một ngày ở trên đường, nữ chính gặp một người phụ nữ, sau đó hai người đều thấy đối phương không vừa mắt, vô cùng chán ghét lẫn nhau, hừ lạnh một tiếng, một người hướng đông,