*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TranGemy
Mặc dù cô là vợ Dịch Tân, đáng ra ở gần Cố Viễn Chi và Mạc Tương Đằng như vậy cô cần phải ngay lập tức đề cao cảnh giác mới đúng. Nhưng mà, không hiểu sao trong lòng Tân Hoành lại buông lòng đề phòng, cảm thấy…
Ít nhất, có Cố Viễn Chi ở đây, cô và Mạc Tương Đằng cũng sẽ không đánh nhau. Mặc dù, cũng không chắc chắn là Cố Viễn Chi sẽ không giúp Mạc Tương Đằng…
Nghĩ thế, Tân Hoành vội vàng thu lại vẻ mặt chán ghét đối với Mạc Tương Đằng, cũng kìm nén vẻ mặt đen như bị sét đánh vì sự cố “mẹ ruột từ trên trời rơi xuống” ban nãy, cô quay về phía Cố Viễn Chi cười lễ phép: “Ông Cố, cháu cũng không ngờ có thể gặp ông ở đây.”
“Các người… Biết nhau à?”
Mạc Tương Đằng ở bên cạnh không dám tin nhìn Tân Hoành, rồi lại nhìn Cố Viễn Chi, rõ ràng là bị giật mình.
Thế mà, nằm ngoài dự đoán và sự hiểu biết của Mạc Tương Đằng, Cố Viễn Chi chưa bao giờ thoải
mái cười nói, lúc nào cũng trong trạng thái giây kế tiếp sẽ trở mặt với anh ta, lúc này ông lại đang cười hiền hậu, thậm chí còn có vẻ đang lấy lòng người đối diện… Càng bất ngờ hơn nữa, người này còn là với Tân Hoành.
Cố Viễn Chi cười nói: “Sau này ông có đi tìm cháu, nhưng cháu không còn ở đó nữa.” Tân Hoành giật mình, suy nghĩ một chút mới hiểu ra cười nói: “Cháu đã dọn nhà rồi.”
Cố Viễn Chi gật gù, bày tỏ ý đã hiểu. Ánh mắt lại có vẻ không để ý nhìn về phía Trương Tiểu Thúy ở bên cạnh, không khỏi nhíu mày: “Vị này là?”
Tân Hoành rất vất vả mới điều chỉnh được tâm tình, lần này lại bị phá hỏng. Cố Viễn Chi thấy sắc mặt Tân Hoành thay đổi, trong lòng cũng có chút suy đoán, nhưng trên mặt không thể hiện gì, chỉ chờ Tân Hoành trả lời ông.
Tân Hoành cảm thấy