Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: TranGemy - ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ

“Tân Hoành, mở cửa.” Dịch Tân đứng trước cửa phòng, bất đắc dĩ đi qua đi lại, đã nhiều lần muốn giơ chân đá tung cửa, nhưng nghĩ nghĩ lại hạ xuống. Miễn cưỡng khống chế cảm xúc của mình, anh dằn mình lên tiếng. Bên trong không có tiếng động nào, cũng chẳng có ai trả lời anh.

Dịch Tân hít sâu một hơi, lại mở miệng: “Tân Hoành, em để cho anh vào phòng đã, được không?”

Vẫn không có ai trả lời. Dịch Tân thất bại, cuối cùng cũng nhận ra chuyện này… Quả nhiên nghiêm trọng y như anh tưởng tượng.

Đúng là đen đủi! Vốn đã sắp xếp xong hết mọi thứ, hoàn toàn không ngờ Tân Hạo lại xuất hiện trước mặt Tân Hoành. Thậm chí còn cả Hạ Noãn Tâm, rồi Tân Giác… Có người
tiết lộ hành tung của anh.

Anh đã dặn dò Nguyên Thâm tra rõ ai có liên quan đến việc hành tung của anh bị lộ, anh nhất định sẽ không tha! Còn cả Tân Giác và Tân Hạo nữa! Tân Giác còn dám ở trước mặt anh…

“Nếu thật sự là mẹ tôi muốn vạch trần thân thế của chị thì bà ấy đã làm từ lâu rồi, làm gì phải chờ đến tận hôm nay? Thứ kia là bà ấy phát hiện trong phòng làm việc của ba, tất cả đều là Tân Hạo làm! Ông ấy còn có mặt mũi mà mắng mẹ tôi? Sao nào, ông ấy chính là đầu sỏ của mọi chuyện, thế mà còn mặt mũi chỉ trích chúng tôi à?”

“Đều là tại chị, ông ấy và mẹ tôi đã cãi nhau một trận ầm ỹ, tôi đã nghe thấy hết những gì họ nói,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện