*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TranGemy - ŧɾυყệռ độɕ Qυყềռ ŧạı đε ɭê Qυý Đôռ
Đã hai tháng trôi qua, từ khi Dịch Lam đến tìm cô, cô quyết định có con, cho đến bây giờ hai người không hề cấm kỵ chuyện trai gái cũng không dùng bất cứ phương pháp phòng tránh nào, thời gian đã hai tháng trôi qua. Tháng trước cô còn mơ hồ mong đợi, kết quả kỳ kinh nguyệt vẫn đến rất đúng hạn.
Trong lòng cô cảm thấy hơi mất mát, nhưng nếu không có gì bất ngờ, dựa vào tần suất an ái của bọn họ, cả ngày lẫn đêm đều dính lấy nhau thì tháng này chắc sẽ không có vấn đề gì. Cô nghĩ rồi nói với Dịch Tân: “Dịch Tân, mấy ngày này chúng ta phải chú ý một chút.”
Dịch Tân ngẩn ra nhìn cô. Tân Hoành thấy anh như thế thì cười xấu hổ giải thích: “Em cảm thấy… có vẻ sắp có rồi.”
Dịch
Tân nghe thế sắc mặt bỗng trở nên cứng ngắc. Tân Hoành không để ý, chỉ nghĩ đến sự khó xử trong lòng, rời ánh mắt đi: “Em bé ấy, hai tháng nay chúng ta như vậy… Chắc là sắp có rồi, vì sự khỏe mạnh của con, chúng ta phải cẩn thận một chút.”
Cô không nhìn thấy đáy mắt Dịch Tân xẹt qua sự đau đớn cùng cực. Dịch Tan nhắm mắt lại, ôm đầu cô tựa vào ngực anh, thấp giọng nói: “Được, nghe lời em.”
Trong lòng cô ngọt ngào, ngoan ngoãn dựa vào lòng anh. Anh dừng lại một chút rồi dịu dàng nói với cô: “Chuyện này cứ để tự nhiên đi, đừng tính thời gian làm gì nhé?”
Cô gật đầu: “Ừm, em biết. Nhưng em cảm thấy chúng ta như thế này… sẽ rất nhanh.”
“Tân Hoành…” Anh muốn nói lại thôi.
Lúc này Tân Hoành đang hào