Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: TranGemy - ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟꈤ đàꈤ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ

Tân Hoành bị chặn họng, sững sờ nhìn Thẩm Ngôn. Thẩm Ngôn lắc đầu tự giễu: “Anh vẫn cho là tính cách em hơi bảo thủ, cho nên anh chưa bao giờ cưỡng ép em, em không thích anh hôn thì anh không hôn em nữa, từ nhỏ anh và em đã có hôn ước, anh cũng chỉ cầm tay em, đến ôm em cũng ít, chính là vì em không thích. Nhưng còn Dịch Tân thì sao? Em quen biết Dịch Tân mấy ngày đã gả cho anh ta, em trao hết tất cả cho anh ta! Tiểu Nhị, em nói cho anh biết anh là cái gì?”

Tân Hoành ngơ ngẩn nhìn Thẩm Ngôn, thì thào nói: “Tôi thật sự cho rằng anh thích Tân Giác.”

Cuối cùng Thẩm Ngôn bật cười ha hả, cời đến đau lòng mà điên cuồng: “Anh thích Tân Giác à? Cái thích đó còn không phải là bị em bức ra sao!”

Tân Hoành kinh
hoàng mở to hai mắt.

“Em chưa bao giờ đồng ý thân cận với anh, đối với em anh chỉ là một người chồng chưa cưới trên danh nghĩa, trên thực tế còn không được coi là một người bạn tri kỷ. Em có biết anh yêu em nhiều đến thế nào không? Từ lần đầu tiên anh ôm em trong phòng sinh, anh đã không bao giờ nhìn đến cô gái khác, anh cẩn thận che chở em, chăm sóc em, bảo vệ em, nhưng em chưa bao giờ chịu thật lòng với anh. Mỗi một lần anh đến gần em, em đều lùi về sau theo bản năng.”

Thẩm Ngôn cười khổ sở mà tự giễu: “Anh còn có thể làm thế nào? Ép em? Anh còn không nỡ ép em! Anh chỉ có thể nhìn em bình thản, không nóng không lạnh, nhưng trong lòng vẫn như thể luôn bị em nắm lấy.”

“Anh cho rằng anh đến gần Tân Giác thì ít nhất em có thể để ý, không cần quá nhiều, một chút không vui là được rồi, để cho anh biết, ít nhất em vẫn còn


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện