*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TranGemy - ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟꈤ đàꈤ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ
“Gậy ông đập lưng ông, kế hoạch của bà ta càng độc ác, càng nham hiểm thì anh sẽ khiến bà ta bị phản lại càng thê thảm.” Thẩm Ngôn dịu dịu dàng dàng nói với cô, lúc đó anh ta mới mười mấy tuổi, cô cho rằng anh ta không thể làm được gì, anh ta chỉ là một cậu ấm, anh ta muốn cái gì thì sẽ có người khác làm cho anh ta. Mà không ngờ rằng…
Tân Hoành nghĩ có lẽ trong nội tâm Thẩm Ngôn và Dịch Tân là cùng một loại người, hóa ra cô đã nhìn lầm rồi.
“Bà ta muốn hại em, muốn đẩy em cho Tần Lâm làm nhục, làm sao anh có thể cho phép điều đó xảy ra?” Giọng điệu Thẩm Ngôn hiếm khi chẳng mấy dịu dàng, nhẹ nhàng thì ít mà ngược lại là sự độc ác, anh ta bình tĩnh nói: “Anh lập tức cho bà ta uống thuốc kích dục gấp mười lần.”
Tân Hoành nghe thế thì cảm thấy kinh hoàng, gấp mười? Rốt cuộc khi đó Hạ Noãn Tâm làm sao mà sống
sót được? Sao bà ta lại không chết ở trên giường? Thẩm Ngôn cười khẽ: “Anh cũng hơi giật mình, sao bà ta lại không chết dưới thân Tân Lâm.”
“Vốn dĩ anh còn tính đến khi bà ta hấp hối sẽ dẫn Tân Hạo đến khách sạn, để cho ông ta được tận mắt nhìn thấy người đàn bà mà ông ta yêu thương cuồng dâm điên loạn dưới thân thằng đàn ông khác như thế nào, không ngờ Hạ Noãn Tâm đúng là thâm tàng bất lộ. Bà ta lăn lộn với Tần Lâm ba ngày ba đêm trong khách sạn, thế mà vẫn còn sống sót xuống giường được.”
Tân Hoành: “…”
“Anh cảm thấy người đàn bà như vậy thì không thể để cho bà ta chết sớm được. Giống như nuôi kẻ vong ơn phụ nghĩa, kiểu gì cũng chết nhưng nếu bị cắn một cái xước da thì làm sao mà đau cả đời được bằng việc đến cuối cùng bị nó cắn cho một cái động mạch chủ đúng không?” Ánh mắt Thẩm Ngôn bình tĩnh, dịu dàng kể cho Tân Hoành nghe những chuyện cô không biết: “Cho nên cuối cùng anh không