Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: TranGemy - ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟꈤ đàꈤ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ

Tân Hoành rất thất vọng, sau đó cuối cùng lại phải thuyết phục chính mình rằng cô là tù binh thì vẫn phải lùi một bước. Nếu không phải thế thì chẳng lẽ lại là cô đã quên mất thân phận của mình mà coi mình thật sự là bà chủ ở đây à?

Cô nhớ chỉ có lúc làm thiếu phu nhân ở nhà họ Dịch là khi cô có thể tùy ý thể hiện cảm xúc. Bây giờ vừa là tù binh vừa phải thuyết phục chính mình rằng bọn họ thích gọi tù binh là bà chủ nữa.

Tự nhủ trong lòng như vậy mới có thể khiến Tân Hoành có thể bình tĩnh lại. Mà Thẩm Ngôn lại không biết được uẩn khúc này nên chỉ coi như Tân Hoành đã nghĩ thông, vì thế trong lòng anh ta còn vui vẻ không ngừng. Tân Hoành xuống lầu, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì không khỏi kinh hãi.

Hôm nay, không khí trong nhà rõ ràng rất trang trọng, đồ trang trí trong nhà không hề khoa trương nhưng vẫn khiến người ta dễ dàng cảm thấy sự long trọng. Nhưng lại không thấy người làm đâu. Chỉ có Thẩm ngôn mỉm cười bước tới dắt tay cô.

Tân Hoành cảm thấy kỷ quái, khẽ cau mày nhưng cũng chỉ có thể đi
theo anh ta vào phòng ăn. Đến khi nhìn thấy bánh ngọt trên bàn ăn thì cả người cô cứng đờ người. Thẩm Ngôn nói nhỏ bên tai cô: “Tiểu Nhị, sinh nhật vui vẻ.”

Nói rồi anh ta còn nhẹ nhàng hôn lên mí mắt cô. Tân Hoành hoàn toàn cứng ngắc, cô quên mất phải né tránh mà chỉ đứng bất động tại chỗ, ngẩn ngơ nhìn chằm chằm bàn bánh ngọt, để mặc cho anh ta hôn. Hôm nay là sinh nhật cô. Sinh nhật của cô đã đến rồi… Vậy Dịch Tân phải làm thế nào?

Đã lâu như vậy mà vẫn không thấy cô, chắc Dịch Tân cũng sắp phát điên rồi đúng không? Cô không có ở đó, không biết anh sẽ làm ra chuyện gì đây?

Cô ở bên anh hai năm, mặc dù lúc đầu không được tự nhiên nhưng mỗi lần sinh nhật cô, anh đều rất quan tâm chuẩn bị trước. Thỉnh thoảng cô mà tỏ ra hơi mất bình tĩnh là anh sẽ nổi nóng. Nhưng bây giờ không chỉ mất bình tĩnh mà còn không thấy cô đâu luôn.

Cô còn chưa kịp giải thích với anh chuyện hiểu lầm sáng hôm đó, không phải cô không thương anh mà là do cô tắt máy và đã không thấy tin nhắn của anh. Sau đó thì bọn họ bị tách ra, Dịch Tân… Nghĩ đến đây, trái tim Tân Hoành như


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện