Chương 43
Đám người Mạnh Hải Châu thấy thất bại, cả đám trợn mắt há mồm: “Con bà nó, chả nhẽ tên Quân Khương Lâm hôm nay lại thoát được cái số đen như cứt chó mọi khi ư ”
Quân Lâm mừng rỡ hô to:
Oa ha ha, Độc Cô tiểu thư quả nhiên có vận khí tốt, ta cũng hưởng xái được phần nào. Đúng là cầu được ước phật, hôm nay lão tử sẽ đại sát tứ phương!
Nói xong, một tay bịt miệng bát, tay kia không ngừng ngoắc ngoắc, hối thúc:
Nào đặt tiền, đặt tiền, đặt mau đi chứ.
Bộ dáng có vẻ không chờ đợi nổi.
Bộp!
Quân Lâm lắc lắc bát rồi dằn xuống mặt bàn đá, hai tay thả lỏng xuống, một tay khẽ chạm vào cạnh bàn đá, vẻ mặt vô cùng khẩn trương. Nhưng nội lực đã chuyển đến đáy bát, vận sức chờ phát động.Đám Lý Phong đều đổ dồn ánh mắt lên người Mạnh Hải Châu. Trong cả đám này, kỹ thuật cờ bạc của Mạnh Hải Châu là cao minh nhất, nghe đâu cũng có chút công phu. Hơn nữa mấy hạt xúc sắc này là do chính hắn đặc chế, cộng các yếu tố đó là đã chiếm hết cửa thắng rồi. Mấy tên hoa hoa công tử cổ họng như nghẹn lại chờ giây phút Quân Lâm bại phá thân vong.
Mạnh Hải Châu đột nhiên mở to mắt, nói chắc chắn:
– Lớn!
Nói xong cầm năm vạn lượng ngân phiếu ném xuống cửa Lớn. Đám Lý Phong cũng hồ hởi móc túi cược theo. Vẻ mặt hí hửng chờ kịch vui bắt đầu.
Đường Nguyên thấy thế bất giác cả kinh, hắn biết thừa moi hết trong người Quân Lâm từ đầu đến [email protected] lót cũng chỉ có năm vạn lượng. Chẳng may mà thua, thì coi như toàn cục chỉ có trắng tay, cắp đít mà đi về. Quân Lâm vận nội lực khẽ đẩy nhẹ, xúc sắc vô thanh vô tức lăn qua, Quân Lâm ung dung khoát tay:
– Mọi người cất tay! Mở!
Bát mở ra, ba hột xúc sắc, một mặt hai điểm, hai mặt một điểm, tổng lại là bốn điểm. Nhỏ!
Sắc mặt Mạnh Hải Châu bỗng tái mét. Điều này sao có
Quân Lâm chẳng cần khách khí đưa tay quơ sạch ngân phiếu trước mặt mọi người gom lại thành đống. Đầu tiên đưa cho Độc Cô Tiểu Nghệ mười lượng bạc, rồi lại rút thêm một ngàn lượng đưa nốt, nói:
– Độc Cô tiểu thư, cung hỉ phát tài! Đa tạ vận khí của ngươi, đã ở ngoài phiêu hồng, nên ta tặng thêm ngươi một ngàn lượng bạc.
Bàn tay nhỏ bé của Độc Cô Tiểu Nghệ cầm tờ ngân phiếu, nàng cười híp mắt sung sướng, thoải mái vỗ vỗ vai Quân Từ như bạn hữu lâu năm:
– Giỏi, Quân tiểu tử, ta sẽ theo ngươi. Cả ngàn lượng này toàn bộ đặt cho ngươi.
Nàng hồn nhiên quên mất cái tên đang đứng trước mặt này là một tên siêu cấp hoa hoa công tử mà nàng từng ghét cay ghét đắng.
Lý Phong cười gằn, nói:
– Tam thiếu thật may mắn, mới chơi đã thắng!
Vừa nói vừa âm thầm nháy mắt nghi vấn với Mạnh Hải Châu. Sắc mặt của Mạnh Hải Châu trầm xuống, khẽ lắc đầu ra vẻ chính mình cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Quân Lâm đã uống trà pha mê dược, xúc sắc lại là bộ được pha thủy ngân mà chính mình hay dùng, nhưng sao lại có chuyện này được. Chẳng lẻ là ngẫu nhiên, Quân tiểu tử vác cả một bầy rùa đi theo?? Nhưng mà hắn cũng hiểu bản lĩnh nghe xúc sắc của mình chưa đang mức lô hỏa thuần thanh, dù sao cũng mới một ván, chỉ cần từ đó về sau thắng liên tục, hà hà… có khi tiền vốn cũng sẽ …hà hà …