Tới studio, Hạ Hựu Nhiên được dẫn đến phòng hóa trang, Hạ Hựu Nhiên cùng Diệp Diệc Hàm dùng chung một phòng, hiện tại Diệp Diệc Hàm vẫn chưa tới, phòng hóa trang chỉ có mỗi nàng là nghệ sĩ.
Chuyên viên trang điểm vốn dĩ muốn trang điểm cho nàng thật kỹ, nhưng khi sờ đến da mặt nàng nhịn không được hỏi, "Hạ Hạ, em dùng mỹ phẩm của hãng nào vậy? Da dẻ mềm mại thế này nhìn là muốn nhéo một cái."
Hạ Hựu Nhiên ngượng ngùng, "Em cũng không hay dùng mỹ phẩm, chắc do còn trẻ nên da tương đối mềm."
Nàng lúc nói chuyện vừa nghiêm túc vừa thẹn thùng, khiến cho stylist bên cạnh cũng không nhịn được mà chạy lại cùng chuyên viên trang điểm nhéo mặt nàng.
Hạ Hựu Nhiên rất ngoan ngoãn, muốn né cũng không né được, chỉ có thể đau khổ che mặt, nói: "Đợi lát nữa các chị nhéo đỏ, quản lý sẽ mắng em mất."
Quản lý gì đó chỉ là lấy cớ, nhưng mặt đỏ là sự thật, chuyên viên trang điểm vừa cười vừa tô son cho nàng, cảm thán: "Hạ Hạ thật ngoan, vừa nãy chị mới nhìn trong danh sách thấy người họ Diệp kia là cả người nổi hết da gà."
"Họ Diệp? Không phải chứ, chị ta tới sao? Cậu có chắc là chị ta không?" Stylist mở to mắt, đến khi chuyên viên trang điểm gật đầu xác nhận, sắc mặt của cô tối sầm lại, "A a a, chị ta siêu khó tính luôn đó, lần trước mình làm tóc cho chị ta kết quả nhận lại là một nụ cười chế giễu."
"Của cậu đã là gì, lần trước mình trang điểm cho chị ta, chị ta chỉ nhìn lướt qua các thương hiệu mỹ phẩm rồi hừ lạnh, nói không muốn dùng đồ của những thương hiệu này, sau đó tặng cho mình một bộ đồ nghề trang điểm cực kỳ đắt đỏ, hại mình vừa làm vừa run gần chết, cậu có biết trang điểm xong chị ta nói gì không?"
"Nói gì?"
Chuyên viên trang điểm thống hận nói: "Chị ta nói cũng may mình thiên sinh lệ chất, trang điểm ra sao cũng đều coi như là dệt hoa trên gấm, nếu đổi lại là người khác nhất định đã biến thành đười ươi trong sở thú......!Ừ thì, mình công nhận, chị ta vừa đẹp mà da cũng mịn màng, nhưng quá khinh người đi."
Stylist nhìn cô an ủi, người họ Diệp đó thật đáng sợ, nụ cười của cô có biết bao chế giễu, "Diệp tỷ tuy độc miệng thật, nhưng đối với chúng ta rất hào phóng, dù sao dưới sự nghiêm khắc của chị ấy, chúng ta cũng tiến bộ hơn."
Chuyên viên trang điểm nhìn về phía Hạ Hựu Nhiên, tìm lại được một ít tự tin, "Hạ Hạ, chị trang điểm cũng không tệ đúng không, em có hài lòng không?"
Tuy Hạ Hựu Nhiên không thích Diệp Diệc Hàm, nhưng Diệp Diệc Hàm ở phương diện trang điểm cũng không có bắt bẻ đến mức như thế, nàng nói: "Bình thường chị ấy rất tốt, làm sao lại có thể bắt bẻ chi li như vậy được, hay là các chị hiểu lầm chỗ nào đó?"
Chuyên viên trang điểm tặng cho nàng một ánh mắt "Em quá ngây thơ rồi", vừa cầu Chúa phù hộ, vừa nhanh chóng thu dọn hộp đồ nghề.
Trang điểm xong, Hạ Hựu Nhiên đi qua chụp poster quảng bá, chương trình lần này có sáu người, trừ nàng với Diệp Diệc Hàm, còn có hai MC rất nổi tiếng, cùng hai ngôi sao đang lên.
Nàng đến sớm nên chỉ mới có nhiếp ảnh gia ở đây, nhiếp ảnh gia liền chụp cho nàng trước, Hạ Hựu Nhiên chụp hình xong thì ngồi yên một bên chờ.
Qua một lúc, những người còn lại cũng đã đến, Diệp Diệc Hàm lúc này mới xuất hiện, cô nhuộm tóc đỏ, mặc nguyên cả cây đen, cười cười nói nói với ngôi sao mới nổi kia, Hạ Hựu Nhiên có chút ấn tượng với người này, gần đây có đóng một bộ phim thần tượng, lập tức lên như diều gặp gió.
Diệp Diệc Hàm lúc nói chuyện hơi hất cằm, có ý khoe mẽ khi nhìn Hạ Hựu Nhiên, Hạ Hựu Nhiên thì ngó lơ cô, ngồi ở một bên chơi di động, nhớ đến những lời của chuyên viên trang điểm, lại thoáng nhìn qua Diệp Diệc Hàm.
Nàng nói với chị gái chuyên viên trang điểm đang nơm nớp lo sợ: "Chị ấy đã trang điểm sẵn rồi, lát nữa chị trang điểm sương sương là được, đừng khẩn trương."
"Em đang nói Diệp Diệc Hàm sao? Diệp tỷ mà chị nói không phải cô ấy." Chuyên viên trang điểm siết chặt bàn tay, thoạt nhìn còn lo lắng hơn cả lúc nãy.
"A?" Hạ Hựu Nhiên nghi hoặc định hỏi, liền nghe các nhân viên bên cạnh xì xào, nói "Diệp tỷ" tới rồi.
Hạ Hựu Nhiên quay đầu lại liền thấy có người đứng ở cửa, cô mặc một chiếc váy dài kiểu sườn xám màu đỏ thẫm, làn da trắng nổi bật, vòng eo thanh mảnh lả lướt, cặp chân dài nõn nà lại càng là tuyệt phẩm, toàn thân cô như phát ra hào quang, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
"Người mà chị nói là cô ấy, quản lý Diệp, Diệp Dung a." Chuyên viên trang điểm thì thầm bên tai nàng.
Diệp Dung......!Diệp Dung.
Hạ Hựu Nhiên nín thở đến đau tim, nếu không nói nàng cũng có thể nhận ra, xinh đẹp như vậy ngoài Diệp Dung ra thì còn có thể là ai.
Có điều! Người mặc váy đỏ chính là Diệp Dung!
Lúc, lúc nãy ở trên xe lộ đùi câu dẫn nàng cũng là Diệp Dung......!Thần linh ơi, Diệp, Diệp Dung vừa mới câu dẫn nàng.
Vốn dĩ là nên vui vẻ, nhưng nhớ lại hành động lúc đó của mình, Hạ Hựu Nhiên lại hoảng hốt, nàng đã dùng khẩu hình mắng Diệp Dung không biết xấu hổ không biết xấu hổ.
"Tôi đến rồi." Người ở cửa tháo xuống kính râm, lộ ra khuôn mặt ưu tú, cô khẽ nhướng mày, ánh mắt loé lên khi nhìn đến Hạ Hựu Nhiên nhưng rất nhanh đã thu hồi lại, trở nên xa lạ.
Nhưng lúc cô đi qua nói chuyện cùng nhiếp ảnh gia, tà váy khẽ lướt qua cánh tay Hạ Hựu Nhiên, Hạ Hựu Nhiên giờ khắc này như một chiếc khinh khí cầu, chỉ cần gặp ánh mặt trời sẽ ngay lập tức nổ tung.
Nàng chậm rãi ngồi xuống sô pha, cúi thấp đầu, mặt nóng như lửa đốt.
Studio chụp hình cũng không lớn lắm, nàng hoàn toàn cảm giác được sự tồn tại của Diệp Dung, còn có thể nghe được giọng của Diệp Dung khi nói chuyện cùng nhiếp ảnh gia.
Nhiếp ảnh gia vốn quen biết với Diệp Dung, thúc giục: "Mau mau mau, cô đến xem đi, hình tôi chụp cho gà nhà cô không có chỗ nào để chê luôn, có cần chụp thêm hai tấm nữa để đủ chín tấm đăng Weibo không?"
Diệp Dung khoanh tay, nhìn lướt qua, khẽ cười nói: "Đừng gọi là gà,