Lễ Tết đang gần diễn ra, mọi nhà đều có không khí ấm áp của gia đình
Tại Hoa Thiên, Triệu Minh Vy đang ngồi đọc sách, đây là việc cô thường làm mỗi khi ở một mình
Vương Thần Kiêu đẩy cửa bước vào: “Uống sữa đi! Ngồi ở đây mãi không chán ư? Anh dẫn em đi chơi được không?”
Triệu Minh Vy không nhận lấy cốc sữa nói: “Cà phê đi! Không muốn đi đâu hết, gần tết rồi phải về nhà tổ! Ngày mai là giao thừa! Chúng ta về”
Mấy ngày gần đây Vương Thần Kiêu có nhận ra sự thay đổi của cô. Anh biết cô đang giận anh
“Em đừng như thế! Phan Thuỳ Lương và anh chỉ là quá khứ! Em đừng nghĩ
nhiều”
Triệu Vy chậm chạp ngẩng đầu lên “Em không nghĩ gì cả! Nhưng anh biết em ghét nhất là gì không? Là bị người khác phản bội”
“Anh sẽ không phản bội! Em tin anh được không?”
Triệu Vy: “Đến cả bản thân mình em còn không tin huống gì là người khác”
Mặc dù nói không quan tâm, không để ý đến chuyện của anh và tình cũ, thế nhưng cô vẫn rất bực mình
Khi cô dần quen với cuộc sống có anh thì anh lại quay trở lại quan tâm và chăm sóc người phụ nữ khác.
Sáng hôm sau hai người họ dậy cùng một lúc, cô nhanh chóng thay đồ thể thao rồi chạy bộ, một lúc sau cô liền thấy anh đang chạy về phía mình
“Có vẻ em rất thích chạy bộ nhỉ?”
“Thói quen hằng ngày thôi”
Hai người chạy cùng nhau, vừa chạy vừa trò chuyện, bổng Phan Thuỳ Lương ở trong con hẽm đi ra đụng trúng phải người đàn ông, ngã xuống đất
Hai người họ nhanh chóng lại gần đỡ cô ta dậy
Vương Thần Kiêu hỏi: “Không sao chứ?”
Phan Thuỳ Lương dịu dàng đáp lại: “Em không sao! Anh đi đâu à?”
“Anh chạy bộ tình cờ nhìn thấy”
Hai