Hai người đang trò chuyện thì cửa phòng vang lên
“Mẹ! Thiên Nam về rồi” Là giọng nói của Vương Thần Kiêu
Hai người nhanh chóng dập tắt vấn đề vừa nói xong, bèn quay người ra mở cửa. Đợi mẹ cô đi trước, anh ở phía sau dò hỏi cô
“Mẹ nói gì với em đấy?”
Triệu Minh Vy tỏ vẻ thần bí đáp: “Bí mật”
Vương Thiên Nam sau khi đảm nhiệm vị trí chủ nhiệm đương thời thì công việc ngập núi, buổi tối về nhà hơn mười giờ.
Lúc công ty thông báo chủ tịch đương thời, cả giới thương trường như nổ súng. Tập đoàn Đỉnh phong nổi tiếng như thế mà lại đổi chủ, điều này khiến họ nổi tính tò mò về người mới
Tuy rằng có người không đồng tình, nhưng người mà Vương Thần Kiêu đã chọn chắc chắn không thể nghi ngờ về năng lực, vì vậy họ cũng chầm chậm nhật xét
Vương Thiên Nam mệt mỏi dựa vào sofa, lúc này thấy mẹ mình và vợ chồng anh cả từ trong thư phòng đi ra thì chào hỏi rồi gục xuống
Lúc này Vương Thần Kiêu mới hỏi: “Công việc thế nào?”
Cậu chậm chạp, giọng có vẻ uể oải nói: “Rất nhiều! Các cổ đông rất bất mãn về việc anh thay người đó”
“Không cần lo! Làm tốt công việc là được” “Vâng ạ”
Sáng mùng một tết, mọi người ra vào nhà tổ họ Vương cũng rất đông, mọi người đều tiếp đón nồng nhiệt
Tới gần chiều tối thì một đoàn xe chậm chậm tiến vào, lúc này cô mới ghé tai hỏi anh
“Khách quý hả? Sao trong mẹ khẩn trương như thế”
Vương Thần Kiêu cười vui vẻ: “Là mẹ chồng của bà ấy, bà nội của chúng ta”
Trong lúc Triệu Minh Vy đang ngơ ngác thì đoàn người đó đã đi vào. Gồm hai người đàn ông và ba người phụ nữ, còn có hai đứa con nít
Triệu Minh Vy thầm đỡ trán, cô ghét nhất là con nít, đặc biệt là mấy đứa không nghe lời
Bà nội thấy mẹ chồng cô thì mỉm