Cuối tháng tư, trời hôm nay đẹp lạ thường, chuổi ngày đi học của cô có lẽ dừng lại ở đây. Có rất nhiều kỉ niệm hùng vĩ của cô khi còn là học sinh
Hôm nay là ngày tốt nghiệp của các cô, cố tìm hình bóng của Minh Ngọc nhưng mãi vẫn không thấy, Bích Vân bực dọc lên tiếng: “Cậu ấy làm gì mà lâu vậy nhỉ?”
Vừa mới cất lời đã thấy Minh Ngọc hấp tấp chạy tới: “Mệt chết tớ, nhanh lên đi thôi” Chưa kịp mắng đã bị lôi đi
“Nào đứng yên..1...2...3” Thợ chụp ảnh nhấn máy, cứ thế họ chụp rất nhiều ảnh chung của lớp. Mặc dù lúc đi học không mấy đoàn kết nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không nỡ
Lúc này phía ngoài cổng bóng dáng cao ráo của một chàng trai mặc quân phục thẳng tắp tiến vào, liếc nhìn xung quanh một lượt liền thấy bóng dáng của Triệu Vy đang đơ người phía bậc thang của ngôi trường
Triệu Minh Vy bị bất ngờ, không thốt lên tiếng: “Sao anh lại tới đây?”
“Ngày tốt nghiệp của em sao lại không thể tới?” Vườn Thần Kiêu hỏi ngược lại
Quách Tố Như chế giễu: “Đừng làm thế chứ, cẩu độc thân như bọn tôi không dám nhìn”
Sau đó là một trận cười miên man của đám bạn thân cô, Triệu Vy đỏ mặt lên tiếng: “Im mồm”
Với sự kiên trì của bọn họ, anh cứng ngắt đứng bên cạnh cô chụp một bức hình
“Thả lỏng, cười một chút.. nhanh lên”
Triệu Vy nghiến răng thầm mắng, mặt anh đơ như băng, khiến cô phải nhắc nhở
Lúc làm xong lễ tốt nghiệp, mọi người có ý định cùng nhau mở tiệc tạm biệt. Nhưng có một số thành viên đã trở về trước nên party đành phải dời lại cuối tuần
Vương Thần Kiêu vừa lái xe vừa hỏi: “Có muốn đi ăn đâu không?” “Anh không đi làm à?”
“Đủ tiền nuôi em, đừng lo”
Triệu Minh Vy á khẩu, chợt nhớ ra điều gì đó liền thẳng người: “Hẹn chị và anh họ em tới đi, từ lần trước về tới giờ vẫn chưa gặp được anh, công việc của anh bận như thế, hôm nay lại được nghỉ. Anh thấy thế nào?”
“Được”
Triệu Vy họ bọn họ tại một quán ăn, từ