Hôm sau, Vương Thần Kiêu cùng Triệu Minh Vy tới nơi mà Trần Kiều Ân và Trần Anh bị giam
Sau khi nhìn thấy Triệu Minh Vy, Trần Anh dù không thích nhưng vẫn phải nhận nhịn. Bởi vì hiện tại cô ta không có tư cách để từ chối
“Có vẻ như cô càng ngày sống càng tốt!”
Trần Anh vừa cất tiếng liền nhìn thấy Triệu Minh Vy ở trước mặt cháu mày. Nhưng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ lạnh nhạt như thường
“Có tốt hay không cũng chẳng quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là những việc tôi làm không trái với lương tâm mình.”
Triệu Minh Vy nhàn nhạt mở miệng, lời nói có chút châm chọc.
Nghe cô nói vậy, Trần Anh mặt mày nhăn nhó đến khó nhìn.
“Mẹ... bà ấy dạo đây sống tốt chứ?”
Đúng thế, tuy rằng cô ta đã lừa bà ấy nhưng vẫn luôn cảm nhanh được tình thương mà bà ấy dành cho cô ta. Tình cảm mà cô ta ao ước, cũng chính tay cô ta đã đánh mất
Triệu Minh Vy cười như không cười: “Tôi nghe nói trước đây bà ấy có tới, cô không chịu gặp. Xem ra còn có chút lương tâm. Nếu như để bà ấy gặp cô trong bộ dạng này, tôi thật sự không biết bà ấy sẽ làm ra hành động gì. Tôi thật sự không mong điều đó sẽ xảy ra”
Cô hiểu hơn ai hết, đối với người mẹ của mình. Bà ấy luôn xem trọng người phụ nữ trước mắt này. Nếu như đã bà ấy nhìn thấy Trần Anh. Coi thật sự nghĩ tới việc bà ấy sẽ làm tất cả để đưa cô ta ra ngoài. Nhưng điều đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Bởi vì cô sẽ không để cho ai dung túng những kẻ phạm tội. Bất kể là người mẹ ruột thịt của mình
Triệu Minh Vy cô nghĩ vậy và cũng khẳng định như thế! Bởi vì cô biết tình cảm mà mẹ cô dành cho Trần Anh thật sự rất rất rất nhiều
......................
Vương Thần Kiêu nói chuyện với mấy người phụ trách ở nhà giam. Sau một lúc cũng thấy Triệu Minh Vy đi ra
Sau khi hỏi cô muốn đi đâu, hai người liền lái xe rời khỏi
Mất khoảng ba mươi phút bọn họ dừng xe lại tại một bãi biển
Nơi này hiện tại là giữa trưa, vì thế cho nên không có nhiều người. Vương Thần Kiêu dẫn cô vào một nhà hàng gần đó.
Đợi đến lúc hoàng hôn xuống, hai người mới từ phòng đánh game đi ra.
Vương Thần Kiêu từng nghe nói cô chơi game rất giỏi. Vì thế cho nên lúc dùng xong bữa trưa anh mới dẫn cô đến quán game bên cạnh.
Quả thật cô rất chuyên nghiệp, hai người say sưa chơi đến lúc thấm mồ hôi mới không đánh nữa
Ra khỏi quán, Triệu Minh Vy nhìn khung cảnh này, bất giác mỉm cười.
Trên bãi biển giờ này rất nhiều người, hầu như đều là những gia đình
Vương Thần Kiêu cầm tay kéo Triệu Minh Vy đi đến, hai người cứ đi như thế mà không lên tiếng.
Nghĩ đến người đàn ông đang ở bên cạnh mình chính là người chồng mà trước đây cô luôn đặt dấu chấm hỏi
Sau này mình sẽ lấy người đàn ông như thế nào? Người đó sẽ vì yêu mình mà kết hôn cùng mình chứ? Người đàn ông đó làm nghề gì? Có nguyện đi cùng mình hết cuộc đời hay không?
Thì hiện tại đều đã được giải đáp rồi
Người đàn ông mà cô lấy là một người tuy bề ngoài lạnh lùng, cứng rắn và...đẹp đến nao lòng nhưng bên trong lại ấm áp vô cùng
Người đàn ông mà cô lấy là từ hôn ước mà hai nhà định sẵn. Cũng có thể là nhờ duyên phận, vì cho đến khi cô kết thúc mối tình kia. Cô mới có thể coi trọng hôn ước của mình
Người đàn ông mà cô lấy cũng là một quân nhân, là một người cùng chí hướng và cũng mang trên mình một trách nhiệm to lớn giống như cô
Nhìn hay bàn tay đan chặt vào nhau, cô mỉm cười.
Người đàn ông mà cô lấy sẽ cùng cô đi đến hết