Sau khi cười xong, Tô Cẩn Nghiêm hỏi cô: “Còn muốn xem nữa không?”
Chung Thủy Linh xoay lại nhìn một vòng, lắc lắc đầu nói: “Không muốn nữa, không có cái nào thích hợp.”
Thấy bọn họ muốn đi, nhân viên bán hàng vốn đứng ở quầy thu ngân đi về phía bọn họ, nhìn Chung Thủy Linh nói: “Cô muốn mua khăn lụa tặng người khác hay sao? Ở chỗ chúng tôi còn có mấy kiểu dáng mới vừa được nhập trong hôm nay, còn chưa kịp trưng bày lên, cô có muốn xem một chút hay không?”
Nghe vậy, Chung Thủy Linh nhướng mày nhìn Tô Cẩn Nghiêm, lại quay sang gật đầu với nhân viên bán hàng: “Được rồi, cô đi lấy cho tôi xem một chút đi.” Cửa hàng khăn lụa này là thương hiệu nổi tiếng ở Ý, tay nghề cực kỳ tinh tế, mà mỗi một chiếc khăn đều được làm bằng thủ công, mặc dù giá cả tương đối cao nhưng mà tuyệt đối đáng đồng tiền, trước đó cô đã chia sẻ thương hiệu này trên Facebook của mình.
Nhân viên bán hàng mang vài cái khăn lụa mới nhập ra, đồng thời nói với cô: “Đây đều là những kiểu dáng mới nhất trong quý này, nếu như cô thích tôi có thể lấy thẻ của chủ chúng tôi định mức giá khách quý cho cô.”
Chung Thủy Linh nhìn cô ấy một cái, cảm thấy hơi thích cô gái nhỏ này, khen ngợi nói: “Cô thật sự rất thông minh.”
Cô gái mỉm cười với cô, nụ cười trên mặt cực kì sáng lạn.
Bước ra khỏi cửa hàng, Chung Thủy Linh xách theo cái túi, tâm trạng rất tốt, không chỉ chọn được thứ mình thích mà càng quan trọng hơn là nhớ đến dáng vẻ móp méo vừa rồi của Ngô An Kỳ, cô đã cảm thấy trong lòng đặc biệt sảng khoái.
Thấy tâm trạng của cô tốt đến như thế này, Tô Cẩn Nghiêm hỏi: “Vui vẻ như vậy à.”
“Đúng đó, mua được đồ tốt, còn khiến cho Ngô An Kỳ xuất huyết, trong lòng cực kỳ vui sướng luôn.” Cô nói rất thẳng thắn.
Lấy cái túi cô đang cầm trong tay qua, Tô Cẩn Nghiêm hỏi: “Cô ta chính là đối tượng ưng ý của Cảnh Thịnh?” Anh vẫn không quên từ trong miệng của người phụ nữ tên Ngô An Kỳ kia cứ ba lần bốn lượt nhắc đến cái tên Lý Cảnh Thịnh, chỉ cần suy nghĩ một chút liền có thể biết quan hệ của cô ta với Lý Cảnh Thịnh, cũng có thể hiểu rõ lý do tại sao cô ta cứ nhắm vào Thủy Linh.
“Đúng đó.” Chung Thủy Linh không thèm để ý gật gật đầu, thật sự cô không hề để chuyện của Lý Cảnh Thịnh và Ngô An Kỳ ở trong lòng cho nên cô giống như đang nói một chuyện không hề liên quan đến mình, lại nói tiếp: “Có điều ánh mắt của Lý Cảnh Thịnh cũng thật sự không được, thế mà có thể bị Ngô An Kỳ lừa gạt xoay vòng vòng.” Lúc trước quen nhau cô cũng không cảm thấy anh ta ngu ngốc như vậy, hiện tại sau khi qua lại với Ngô An Kỳ thì quyết định ngu ngốc như thế nào cũng có thể làm ra được, quả thật như vậy!Tô Cẩn Nghiêm cười cười, đưa tay nắm chặt lấy tay của cô hơn, nói: “Xem ra vẫn là mắt nhìn của anh tốt hơn.”
Chung Thủy Linh liếc mắt nhìn anh một chút, cười nói: “Mắt nhìn của em cũng không tệ.” Thật ra cô cảm thấy mình thật sự rất may mắn, sau khi kết thúc một đoạn tình cảm sai lầm lại gặp được đúng người, cũng không có chuyện nào tốt hơn và may mắn hơn cái này.
Tô Cẩn Nghiêm sờ sờ đầu của cô, tay nhẹ nhàng vòng qua eo cô.
Trước khi ra khỏi trung tâm mua sắm, hai người lại đến cửa hàng sản phẩm chăm sóc sức khỏe mua mấy loại sản phẩm chăm sóc sức khỏe mà ba hay dùng thường ngày, sau đó lại quay trở về căn hộ của Chung Thủy Linh một lần nữa, chuẩn bị thay quần áo rồi lại ra ngoài.
Bởi vì còn phải mang theo đồ nên Tô Cẩn Nghiêm không lái con Harley kéo gió của anh nữa, mà trực tiếp lái chiếc xe màu đỏ của Chung Thủy Linh chạy băng băng.
Bởi vì là xe hơi cỡ nhỏ, Tô Cẩn Nghiêm vừa ngồi vào ghế lái quả thật cảm thấy toàn thân bị đè ép, nhìn bộ dáng đôi chân dài của anh không duỗi ra được, Chung Thủy Linh ở một bên có chút không nhịn được mà cười không ngừng.
Sau khi Tô Cẩn Nghiêm đã điều chỉnh tốt chỗ ngồi lại đưa tay trừng phạt nhéo nhéo mũi của cô, sau đó mới khởi động xe.