Quân Sinh Ta Đã Lão

Chương 61


trước sau

"Sắc mặt của cô thoạt nhìn rất kém."

"A?" Tôi cau mày đang sàng lọc danh sách thương gia, cũng không ngẩng đầu lên nói.

Lâm tổng ngược lại có nhàn rỗi cùng tôi tán gẫu, "Là vì cùng bạn trai hẹn hò đến một nửa bị gọi về, tâm tình không tốt?"

Tôi âm thầm cười khổ, không có trả lời.

Anh ta cũng thức thời, thấy tôi không muốn nói chuyện nhiều liền yên ổn tiếp tục cùng tôi chọn lọc danh sách.

Khu phố học sinh từ khi mua bán nội bộ đến lúc bắt đầu phiên giao dịch, nương theo báo chí truyền thông tuyên truyền cùng minh tinh bán hàng từ thiện trước đó đã nhấc lên hai ba đợt cao trào. Đang đỉnh cao là lúc dốc lòng duy trì nhiệt độ thị trường cùng tuần suất chú ý, như vậy nếu nối tiếp vô lực, rất dễ hình thành giai đoạn ế ẩm.

Làm quảng cáo thứ này, chính là ở trong một đoạn thời gian, không ngừng đánh bạc, ra tiền điên cuồng oanh tạc, là sói thì sẽ không biết luyến tiếc trẻ con, giai đoạn đầu kinh phí đầu tư không thể xem nhẹ. Thừa dịp làn sóng nhiệt còn chưa lui, đồng thời bắt đầu gom góp danh tiếng cho phiên giao dịch, làm nền, nương theo gió Đông, chúng tôi cuối cùng dùng ba thế tiếng công trải đường thịnh vượng cho phiên bán đấu giá.

Ở trong phòng nhà đất chỉ số giá cả ngày càng vượt lên cao, đầu tư cửa hàng nhỏ tiền lời tương đối lớn hơn phiêu lưu. Mũi tiến công chính của chúng tôi đó là này bộ phận nhà đầu tư nhỏ lẻ.

Rèn sắt khi còn nóng, hội đấu giá quyết định buổi sáng cách ngày 9 giờ, theo đó hội đấu giá hội vào ngày thứ ba long trọng bắt đầu phiên giao dịch.

Để hội đấu giá diễn ra đầy đủ, chính là công tác chuẩn bị quả thực làm cho tôi đau đầu, bữa tối kêu ở bên ngoài, tiếp tục tăng ca đến chín giờ mới trở về.

Không ngờ, vừa mới ra khỏi công ty không bao lâu đã bị La Lỵ chặn lại.

"Lạnh muốn chết, mình chờ cậu đến độ sắp biến thành hoá thạch."

Tôi kinh ngạc nói, "Thời tiết lạnh như vậy cậu còn không trở về nhà làm ấm giường cho ông xã, chạy tới tìm mình làm cái gì?"

"Đừng nói tới anh ta." La Lỵ cau mày, hé ra khuôn mặt nhắn xinh đẹp hiếm khi lại trở nên rối tinh rối mù.

Vì thế tôi biết đôi vợ chồng son này giận dỗi, "Hai người ngọt ngào phát ngán, anh ấy không phải cái gì đều nghe theo cậu sao, lần này là vì cái gì mắc tội cậu rồi?" Sau khi kết hôn, bạn đời của La Lỵ khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, quả thực so bằng với đàn ông nhị thập tứ hiếu, sau khi kết hôn không tới nửa năm cô ấy từ chức, an tâm ở nhà được hầu hạ hết mức.

"Đừng cố nói mình," La Lỵ vểnh môi, cao thấp đánh giá tôi một phen, không đáp, hỏi lại, "Nhóc quỷ nhà cậu nuôi cậu như thế nào vậy, làm sao thấy cậu lần sau gầy hơn lần trước."

"Đâu có," tôi lắc đầu, "Là hợp đồng gần đây bạn rộn, Tây Cố đối đãi với mình rất tốt."

"Rất tốt? Rất tốt?" Bàn tay nhỏ của La Lỵ ở trên lưng trên mặt tôi chọc đến chọc đi, ỷ vào so với tôi cao hơn lại mạnh hơn đến ôm tôi kiểu con gấu, tôi còn chưa phản ứng lại, một tay cô ấy lấy đầu của tôi nhét vào hai cái cúp E càng lúc càng hùng vĩ của cô nàng, "Chúng ta có phải là chị em tốt hay không? Là chị em tốt thì đối với mình mạnh miệng làm cái gì, tính tình cậu mình còn không rõ sao."

Tôi nỗ lực giãy dụa trước hai cái cúp E của cô ấy, ngẩng đầu, "La Lỵ, gần đây chồng cậu đem cậu dưỡng không tệ..." Trước ngực càng thêm triều dâng sóng dậy...

Cô ấy mặt đỏ lên, một phen giữ chặt tay của tôi, "Đừng nghĩ ngăn đề tài! Đi, mình cho cậu bồi bổ cho tốt, chúng ta vừa bổ vừa bức cung."

Một đường bị cô ấy kéo về trong nhà La Lỵ, chồng cô ấy đi công tác, nhưng trong tủ lạnh có gà ác chưng cách thủy a, cái gì cần có đều có.

La Lỵ mang tạp dề làm trùm trong nhà bếp không cho tôi đi vào, kiên trì muốn đích thân xuống bếp cho tôi bồi bổ thân thể.

Thịnh tình không thể chối từ, tôi chỉ bất đắc dĩ cười nhìn cô ấy vụng về quơ nồi xẻng, thi triển tay nghề...

"Ồ, hương vị thế nhưng không tệ." Tôi gặm nhắm một đoàn thịt gà, tuy rằng trình bày khó coi, nhưng vẫn rất là ngon miệng.

"Đương nhiên." La Lỵ vểnh đuôi, ngồi ở bên cạnh tôi nhìn tôi ăn, đột nhiên nghi hoặc nói, "Kỳ quái, làm gì mà qua nửa ngày cũng chưa nghe được điện thoại của bạn trai cậu?"

"Cậu nghĩ rằng hai người mình như cậu sao, yêu nhau hận không thể lúc nào cũng dính cùng một chỗ, suốt ngày điện thoại sẽ không dừng lại." Tôi không dễ để bị phát hiện ra, buông đũa thản nhiên nói.

"Như vậy cũng tốt," La Lỵ cũng không biết tôi cùng Tây Cố đã ở cùng một chỗ, vui vẻ nói, "Không có cậu ta đến vướng bận, đợi lát nữa cơm nước xong cậu cũng đừng đi trở về."

Tôi do dự, nghĩ lại thì Tây Cố hiện tại đang cùng đồng sự ngâm suối nước nóng, cho dù trở về trong nhà cũng chỉ có một mình tôi, chi bằng hầu La Lỵ tán gẫu một đêm, vì thế liền gật đầu đồng ý rồi.

Tựa như thời kì thiếu nữ nằm trên giường tâm sự, hai bên dựa sát vào nhau nằm ở trên giường, tắt đèn ——

Bóng tối khiến cho nội tâm yếu đuối cùng ước muốn thổ lộ.

Tôi khuyên giải cô ấy từng chút, cũng từng chút bị mê hoặc móc lòng ra.

"Cậu hiện tại có tính toán gì không?" La Lỵ nói, "Cậu ta cân nhắc qua tương lai không?"

"Ừ… Đại khái có nghĩ tới."

"Cái gì kêu đại khái?" Cô ấy bỗng dưng xoay người dựng lên, "Hác Manh, cậu không nên theo đứa nhóc xấu xa đó làm chuyện ngớ ngẩn đi?"

"..." Tôi quay lưng qua, "Cậu đừng ồn ào."

La Lỵ ở sau lưng gấp đến độ kêu quang quác, "Cậu có phải có chuyện gì gạt mình hay không."

"Không, cậu đừng nghĩ nhiều quá."

Bất thình lình La Lỵ ghé vào sau lưng tôi, "Cậu nói thật với mình đi, đừng nghĩ rằng giả vờ tự bế với mình thì có thể bưng bít cho qua, các cậu gần đây có phải hay không xảy ra vấn đề, mình vừa thấy được cậu đã cảm thấy không đúng."

Tôi bất đắc dĩ, bị cô ấy ầm ĩ chịu không nổi, sau một lúc lâu chỉ phải xoay người đối mặt với cô ấy, châm chước bâng quơ nói, "... Là có chút không thoải mái."

"Đến tột cùng xảy ra chuyện tình gì?" Cô ấy thấy tôi ứng lời,
lại càng lo lắng, cũng đúng, y theo tính tình của tôi, nếu vấn đề không thật khó thu xếp, tôi cũng sẽ không mở miệng nói ra.

Tôi trầm mặc, thản nhiên nói, "Không có gì."Không phải là không muốn nói, mà là không biết nên nói từ đâu.

Cô ấy còn muốn nói cái gì nữa, đột nhiên điện thoại lại vang lên, hơn nữa vào ban đêm bị từ chối hết 5 cuộc gọi, La Lỵ làm bộ làm tịch như vậy rất là tàn nhẫn.

Mơ hồ nhớ rõ hôm hôn lễ, chú rể dường như là một người đàn ông bá đạo lạnh lùng nghiêm nghị, lúc này đây đầu điện thoại bên kia người đàn ông đang nhỏ giọng dỗ dành, đối lập với Tây Cố, không khỏi làm người ta có chút mất mát.

La Lỵ bịt ống nghe khiến cho chồng cô ấy vừa dỗ vừa cưng hết nửa ngày, cúp điện thoại xong còn không ngừng than thở "Đáng ghét".

Thật sự là ở trong phúc không biết phúc, nếu có một ngày anh ta không "Đáng ghét", thì đến phiên cô ấy phiền muộn.

Tôi thấy đuôi mắt cô ấy xuân tình nhộn nhạo, trêu ghẹo nói, "Không tức giận nữa?"

Cô ấy đóng điện thoại di động, nhăn nhăn mũi ngượng ngùng nói, "Anh ấy đặt vé máy bay sáng mai, đều đã nói mình không tức giận, anh ấy vẫn hạ quyết tâm muốn nhanh trở về."

"Xem ra anh ấy rất chiều cậu, tôi cũng yên tâm." ‘tiền án’ năm đó của anh ta, cũng làm cho tôi kiêng kị thật lâu.

La Lỵ còn đang làm bộ làm tịch, "Anh ấy chọc mình tức giận, dỗ mình không phải đương nhiên sao, hơn nữa, đàn ông không phải vốn là nên cưng chiều phụ nữ sao."

Trong lòng tôi có vài phần chua xót.

"Làm sao vậy?"

Tôi lắc đầu, đối mặt với nghi vấn của La Lỵ, tôi không dám trả lời. Tôi có thói quen trước dỗ anh ủy khuất chính mình, hai người cùng một chỗ, phần nhiều là tôi chiều anh nhường anh. Nhưng, nếu lúc trước lựa chọn anh, tôi đã đoán trước đến kết quả sẽ là như vậy.

Tôi từng nghĩ đến bản thân có thể thừa nhận, nhưng lần lượt tranh cãi, thỏa hiệp cùng thoái nhường, lại khiến cho tôi ngày càng mỏi mệt...

Nhìn đến cô ấy ngọt ngào, đồng dạng là tranh cãi, nhớ tới bóng lưng thiếu niên lạnh lùng rời đi kia, tôi nhịn không được có vài phần chua xót.

"Manh Manh," La Lỵ trong bóng đêm nhẹ nhàng sờ mặt của tôi, "Cậu đã rất lâu không có cùng mình tâm sự, mỗi lần hỏi tới cậu ta... Cậu luôn mỉm cười nói 'Tốt lắm'. Cậu hiện giờ, thật sự tốt lắm sao?"

Tôi yên lặng đem mặt dán tại trong lòng bàn tay cô ấy.

"... Có phải hay không thật sự rất vất vả?"

Sau một lúc lâu, tôi nhẹ nhàng gật đầu.

La Lỵ thấp giọng nói, "...Mình thật sự rất lo lắng cậu, không cần miễn cưỡng chính mình, ai cũng có thời điểm yếu đuối mệt mỏi. Manh Manh, nếu... Thật sự không được, thật sự rất vất vả..."

Tôi không có trả lời.

"Manh Manh, cậu không phải là bà già, phụ nữ đều hy vọng có một người chồng có thể yên tâm dựa vào, biết lạnh biết nóng, mà không phải một đứa nhỏ còn cần cậu chăm sóc." La Lỵ nói, "Lúc trước cậu nói muốn chọn cậu ta, mình nghĩ đến nếu chỉ là tuổi chênh lệch cũng thôi đi, cậu ta nhỏ thì nhỏ, nhưng nếu có thể thông cảm cậu, biết chăm sóc cậu, như vậy tuổi cũng không phải trở ngại khó có thể vượt qua. Nhưng hiện tại... Mình thấy, cũng không phải chỉ như vậy."

"Một năm này, cậu rất liều mạng, mỗi lần tìm cậu không phải đang họp chính là chạy công trường," La Lỵ giữ chặt tay tôi, "Cậu không phát hiện cậu đem thân thể của mình đạp hư thành bộ dáng gì, năm trước trên người cậu còn có mấy lạng thịt, hiện tại cùng cậu nằm chung một chỗ, không cẩn thận đụng tới muốn phát sợ, đối với tụi mình, nụ cười của cậu cũng ngày càng miễn cưỡng... Những thứ này cậu ta chưa từng phát hiện sao? Manh Manh, tình yêu không phải như thế này... Hiện giờ nữ cường nhân, bà mẹ già, đến tột cùng là cậu muốn làm, hay là cậu ta làm cho cậu trở thành? Có lẽ cậu ta cần không phải là người yêu, căn bản chính là một bà mẹ già chịu khổ, mà cậu sẽ theo anh múa may, chịu cực làm người hầu cho cậu ta, tình yêu đâu phải như thế này? Cậu chờ cậu ta tỉnh ngộ, chờ cậu ta trưởng thành, cậu chưa từng nghĩ tới ngày nào đó cậu ta tỉnh ngộ ra, phát hiện tình yêu thật sự sao? Những năm tháng tuổi hoa cậu tiêu phí trên người cậu ta thì nên làm cái gì bây giờ?"

Tình yêu không phải như thế này...

Chung Ý cũng từng nói qua như thế, Hác Manh, hiện giờ tôi thật sự còn là tôi sao.

Tôi nhắm mắt lại, "Cho mình một chút thời gian, mình cần bình tĩnh tự hỏi một chút..."

Tôi nghĩ đến thời kì thiếu nữ, tôi từng ở năm tháng tươi đẹp sáng lạn kia ước mơ qua một đoạn tình yêu.

Khi đó tôi bướng bỉnh như vậy tin tưởng, tình yêu chính là kỳ vọng cùng một người nắm tay, cùng một chỗ.

Nay tuổi hoa đã qua, tôi mở hai mắt muốn đi xem chờ đợi một người khác dắt tay, mới phát hiện, nguyên bản ngay cả bản thân tôi đều tìm không thấy...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện