Mộ Tâm Lan nói trong thư khiến trong lòng Mộ Thanh Nghiên được an ủi, thật tình mừng thay cho chị gái.Cho đến khi Thẩm Tiêu Nhiên mất, cô không còn sống được bao lâu, cố ý về trấn Xuân Thụ thăm Mộ Tâm Lan lần cuối, mới biết được, những gì chị gái viết trong thư, cũng không phải nói dối, nhưng chỉ là bề ngoài.Sự thật khiến cô cả người lạnh lẽo.Nào có ngày lành?Sau khi mọi người đều biết Tống Hồng Quảng bạo lực gia đình, hắn thực sự sửa một thời gian, nhưng mới chỉ qua nửa năm, thói quen cũ lại tái phát, bởi vì đã có tiếng xấu, hắn theo tâm lý đã mất tất cả, liền dính vào càng nhiều tính xấu, như đánh bài, ngoại tình.Tống Hồng Quảng còn có tính mê gái, đây chính là nguyên nhân khiến Mộ Thanh Nghiên tìm Lâm Dung tiếp cận hắn.Thời điểm kia, Mộ Tâm Lan muốn ly hôn, nhưng cha mẹ chồng cô kiên quyết không buông tha quyền nuôi dưỡng Tống Hạo Viễn.Luyến tiếc Hạo Viễn, lại không có bản lĩnh đấu tranh, cuối cùng Mộ Tâm Lan đánh mất ý niệm ly hôn.Không muốn Mộ Tâm Lan rời đi, lúc đó cha mẹ Tống Hồng Quảng bắt đầu lấy lòng Mộ Tâm Lan, nhất trí cô lập, chỉ trích Tống Hồng Quảng, kết quả là, Tống Hồng Quảng chẳng những không sửa đổi, còn dứt khoát ra bên ngoài lập một gia đình mới.Tuy rằng Tống Hồng Quảng đối xử với tình nhân cũng là hơi một tí lại quyền đấm cước đá, nhưng tình nhân kia của hắn lại có rắp tâm khác, lừa hắn một khoản tiền liền rời đi.
Sau đó chuyện xưa lại lặp lại.Mộ Tâm Lan là một người gầy yếu, Tống Hồng Quảng không mang một xu trở về, một mình cô phải đi làm, vừa muốn nuôi Hạo Viễn, vừa phải hầu hạ cha mẹ già, Mộ Thanh Nghiên cảm thấy, sau này cha mẹ Tống Hồng Quảng thay đổi thái độ với Mộ Tâm Lan, cũng chẳng qua là muốn cô gái ngốc này dưỡng lão cho bọn hắn mà thôi, dù sao Tống Hồng Quảng và hai người con gái khác của họ đều không đáng tin.Mộ Tâm Lan mỗi ngày phải làm việc nặng nhọc, cái gọi là vừa lòng với hiện tại, chẳng qua, là vài năm nay, Tống Hồng Quảng ra ở riêng, chị ấy không còn phải ăn đòn hiểm của hắn mà thôi.Lúc đó, Mộ Thanh Nghiên đã hiểu, nếu không phải Tống Hồng Quảng chủ động yêu cầu ly hôn, chị gái ngốc của cô cả đời cũng không có khả năng nói đến chuyện ly hôn.Điều duy nhất an ủi cô là, Tống Hạo Viễn rất hiểu chuyện, phi thường có tiền đồ, phi thường hiếu thuận.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày lành của Mộ Tâm Lan cũng không xa.Cho nên, lúc gần đi, cô cũng không nói gì với chị gái, chỉ để lại cho chị một ít tiền, sau đó trên bản di chúc cô viết rõ ràng, di sản của cô là để lại cho chị gái và Tống Hạo Viễn, tài sản của cô và Tống Hồng Quảng không có một chút quan hệ nào.Ngay cả như vậy, cô cũng cảm thấy vô cùng bi thương.Cho nên đời này, cô nhất định phải giấu giếm chị gái, để chị gái thoát khỏi ác ma Tống Hồng Quảng, thoát đi ác mộng cuộc đời.Lâm Dung cho rằng Mộ Thanh Nghiên khen cô là chị gái tốt chỉ là có lệ, không quá để ý, cô nhíu mày, ôn nhu nói: “Chị có thể giúp em, nhưng mà, em phải nói trước với chị vì sao em có nhiều tiền như vậy?”Đừng nghĩ câu nói này của Lâm Dung đơn giản, trong lòng cô đã hạ ngoan tâm, lúc này cô vẫn cho rằng Mộ Thanh Nghiên nói để cô chia rẽ Tống Hồng Quảng và Mộ Tâm Lan, là muốn cô làm chút chuyện đồi phong bại tục.Đây chẳng phải là lý do hay gặp nhất dẫn đến ly hôn sao?Tuy rằng thân thể cô đã ô uế, lại chưa từng chủ động làm chuyện hổ thẹn, hôm nay đồng ý với Mộ Thanh Nghiên, là đã hạ nhẫn tâm.Cô cũng sắp bị người của Hướng Ca và người nhà Triệu Ái Quốc bức điên rồi.Cô nghĩ, lần này, sau khi lấy ra tiền giúp Triệu Ái Quốc vượt qua cửa ải khó khăn, người nhà họ Triệu cho dù vô tình, hẳn là sẽ không đến nhà chửi rủa nữa.Mộ Thanh Nghiên biết khả năng Lâm Dung hiểu lầm, nhưng không quá để ý.
Dù sao cô cũng lập tức nói rõ cho Lâm Dung, chị ấy liền sẽ biết, chuyện mình muốn chị ấy làm không phải việc xấu xa.“Em sẽ nói cho chị, nhưng mà