Beta: Bánh BaoThẩm tiêu nhiên im lặng nghe Mộ Thanh Nghiên nói xong, ánh mắt thâm thuý của hắn ngày càng sâu: “Anh hiểu, cô bé, anh sẽ làm theo ý em.
”Hắn thưởng thức cách làm việc của cô nhóc này, lại vì cô bé không xem mình như người ngoài mà cảm thấy sung sướng.
Tuy rằng hắn biết, cô làm vậy cũng là bất đắc dĩ.
Chân của Cố Việt bị thương, không thể kéo dài, cho nên cô mới phải cầu đến hắn hỗ trợ.
Mà sự bình tĩnh và quả cảm này của cô cũng khiến hắn khâm phục.
Cảm nhận của Thẩm Tiêu Nhiên không sai một chút nào.
Kiếp trước, nhiều năm, Mộ Thanh Nghiên từng làm y tá ở bệnh viện, cô vô cùng rõ ràng tình người ấm lạnh ở những nơi như thế này.
Cô biết, việc của Cố Việt, không phải một cô nhóc như cô, hay một người phụ nữ ở trấn nhỏ như Đinh Tú Phương có thể làm thoả đáng trong thời gian ngắn.
Việc này thế nào cũng phải những người có nhân mạch tầm cỡ như Thẩm Tiêu Nhiên mới có thể khiến người kinh sợ, sự việc mới đơn giản và dễ dàng có kết quả.
Thật sự Thẩm Tiêu Nhiên cũng không qua loa, hắn lấy ra danh nghĩa của Trần Mặc, người bạn làm cảnh sát của hắn, tìm đến viện trưởng, sau khi biết rõ ràng bệnh tình của Nguyễn Tiểu Vân, mẹ của Cố Việt, hắn lập tức gọi điện cho Trần Mặc và Trác Đông Lâm.
Thật may là, bệnh viện mà Cố Việt đang điều trị là bệnh viện tốt nhất trong thành phố Huyền Dương.
Bác sỹ chấn thương chỉnh hình tốt nhất thành phố Huyền Dương lại là viện phó Lưu Nhất Đa.
Cũng là anh họ của Trác Đông Lâm.
Có tầng quan hệ này, sự việc liền đơn giản hơn nhiều.
Dưới áp lực từ Trác Đông Lâm, Lưu Nhất Đa tổ chức hội chẩn lại cho Cố Việt, kết quả của hội chẩn là, tuy chỉ là chấn thương nhỏ, nhưng để qua một thời gian nữa, nếu không có cuộc hội chẩn này, chân của Cố Việt sẽ như thế nào cũng khó nói.
Phẫu thuật lại cho Cố Việt, đồng thời cũng điều trị cho Nguyễn Tiểu Vân đang bị loét dạ dày cấp tính.
Khiến mọi người thương cảm là, Nguyễn Tiểu Vân mất máu nghiêm trọng, được Trần Mặc đón ra từ căn phòng trọ nhỏ chỉ có bốn bức tường.
Nhìn bộ dáng Nguyễn Tiểu Vân tái nhợt, gầy gò, nhớ tới nguyên nhân Cố Việt bị đánh gãy chân, rất nhiều y tá và người bệnh rơi lệ.
Nhất là những người bệnh cùng phòng với Cố Việt, so với người khác còn áy náy hơn, đa số mọi người đều nghĩ, đợi Cố Việt phẫu thuật trở về, nhất định sẽ đối tốt với hắn hơn.
Đáng tiếc, sau khi Cố Việt hoàn thành cuộc phẫu thuật thứ hai, Mộ Thanh Nghiên yêu cầu bệnh biện cho hắn và Nguyễn Tiểu Vân ở cùng một phòng bệnh riêng tư.
Hai mẹ con gặp nhau ở phòng bệnh, nở nụ cười đã lâu mới có.
Sau khi tinh thần Nguyễn Tiểu Vân tốt hơn, hiểu rõ mọi chuyện, tức khắc chân thành cảm kích Đinh Tú Phương.
Đinh Tú Phương tuy rằng thấy lời cảm ơn này quá khách khí, nhưng lại nghĩ đến Đinh Văn Vũ vẫn còn phải nhờ mẹ con Nguyễn Tiểu Vân giơ cao đánh khẽ, đỏ mặt nhận lời cảm ơn.
Lúc này, Mộ Thanh Nghiên và Thẩm Tiêu Nhiên, Trác Đông Lâm, Trần Mặc, ba soái ca đang ở trong phòng viện phó Lưu Nhất Đa hỏi về tình trạng của Cố Việt.
Lưu Nhất Đa nói với bọn họ, chỉ cần trong thời gian dưỡng thương không xảy ra sự cố gì, chân của Cố Việt nhất định có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Mộ Thanh Nghiên không nén được tươi cười, vô cùng cảm tạ Lưu Nhất Đa: “Cảm ơn viện phó Lưu, bệnh tình của Cố Việt còn nhờ ngài.
”Tuy rằng cô cũng vô cùng cảm ơn những người khác, nhưng sau này Cố Việt còn nhờ vào Lưu Nhất Đa, Mộ Thanh Nghiên không thể không để tâm hơn một chút.
Lưu Nhất Đa cười ôn hoà: “Không cần cảm ơn, đây là chức trách của ta, nhưng mà vì Đông Lâm, ta sẽ quan tâm đ ến Cố Việt nhiều hơn, cô cứ yên tâm.
”Mộ Thanh Nghiên lập tức xoay người nói với Trác Đông Lâm: “Vâng, cảm ơn anh Đông Lâm.
”“Không có gì, về sau em nhớ mang cho anh nhiều đồ ăn ngon là được, giống như thạch và đồ chín hấp tương trên xe Tiêu Nhiên, ai nha, Mộ Thanh Nghiên, anh thật không ngờ đồ chín hấp tương nhà em ăn ngon như vậy, trước kia anh còn tưởng rằng em nói khoác đâu.
”Mộ Thanh Nghiên cười tủm tỉm, gật đầu: “Được, lần sau lúc lấy hàng nhà anh sẽ mang cho anh một ít.
Còn có viện phó Lưu và cảnh sát Trần cũng có, dùng đồ ăn ngon làm thù lao cho mọi người.
”Bởi vì cách nói cảm ơn của cô thực trực tiếp, Lưu Nhất Đa và Trần Mặc đều cười nhận, mọi người tỏ vẻ thực chờ mong.
Tuy rằng cũng không phải là thực sự chờ mong.
Mộ Thanh Nghiên trở về phòng bệnh, đang muốn nói chuyện thuê người chăm sóc với Nguyễn Tiểu Vân, đột nhiên có ba người phần phật