Sở Tư Di nội tâm một lời khó nói hết chỉ có thể ở trong lòng điên cuồng mắng xối xả cái người đàn ông muộn tao chết tiệt này.
Bản thân cô ở dưới thân người đàn ông giống như bỗng nhiên phát rồ lại chẳng khác gì con thuyền rách nát còn bị hắn không biết nhẹ nhàng vùi dập.
Không thể làm gì khác ngoài việc để cho sóng lớn đánh ý thức của mình nát bấy, Sở Tư Di rốt cuộc buông tha cho tính toán trào phúng hắn một ngàn lần.
"Ưm nhẹ chút...!Đau a..."
Nhưng mà mịa anh có thể nhẹ một chút hay không!!
Nhìn bản thân bị người đàn ông mạnh mẽ bẻ ra một tư thế cực kỳ khó, trong lòng cô thật sự nén không được một tia xấu hổ.
Dù gì cô vẫn còn là con gái mà!!!
Đau đớn nơi hạ th@n giống như cơ thể bị người xé ra làm hai, Sở Tư Di mặt mày không nén được tái nhợt cố gắng dùng một chút sức lực cuối cùng đẩy đẩy cánh tay đang bẻ hai chân cô thành hình chữ M của người đàn ông, yếu ớt tỏ vẻ muốn hắn nhẹ một chút.
Cô thật lòng không muốn lần đầu tiên của mình phải trải qua như vậy đâu, rất dễ để lại bóng ma tâm lý a.
"Biết sợ?"
"..."
Sợ mịa anh.
"Hức...!Anh Tống em sai rồi...!Em đau..."
Làm người nên biết co biết duỗi đúng lúc đúng nơi.
Sở Tư Di, không nên chấp nhặt với anh chồng có bệnh hoan tưởng này của mày biết không.
Cô vừa rỉ ra mấy giọt nước mắt...!Mịa, cái này không cần cố được không, đau thật sự luôn đấy.
Tóm lại là cô một chút đều không dám nhìn thẳng hạ th@n của mình lúc này mà chỉ có thể tỏ ra đáng yêu ôm cổ người đàn ông cầu xin.
Thượng Thượng à, anh đừng làm em thất vọng nha.
Em cảm thấy hình tượng của anh trong lòng em rất hoàn mỹ.
Cho nên xin anh hãy cố gắng duy trì cái sự hoàn mỹ này của mình, để cho em không có cảm thấy bị vả mặt.
Đau lắm anh ơi.
Có lẽ tiếng lòng của Sở Tư Di đã thật sự truyền được đến tim người đàn ông vô tình kia.
Tuy biểu tình trên khuôn mặt hắn vẫn một mực lạnh băng một cách đáng hận như vậy cho dù lúc này bản thân đang làm ra cái trò hết sức lưu manh đó là sử dụng vũ khí tối thượng của mình làm loạn một thân một người con gái mỏng manh như cô nhưng đâu đó ẩn sâu bên dưới lớp than trơ kia vẫn tồn tại một tia d.ục vọng đè nén cùng để tâm.
Nếu không Sở Tư Di đã không có cơ hội để xin tha rồi.
"Rất đau?"
Trán người đàn ông nổi gân xanh, âm thanh trầm tính quyến rũ thường ngày lúc này lại mang theo một tia khàn khàn đầy đè nén khiến cho nó càng thêm mị hoặc nhân tâm.
Ít nhất toàn thân đang căng cứng của Sở Tư Di đã mềm ra được một nữa.
Lại thêm bàn tay lớn của người đàn ông sau khi đem hai chân cô đặt lên trên vai mình thì áp nó lên bụng dưới căng thẳng vì