Sai, thật sự là quá sai! Quá thất bại rồi Sở Tư Di a!!! Không ngờ mày lại khiến bản thân bị đặt vào tình huống đáng xấu hổ như vậy.
Nếu hôm qua mày chịu tém tém lại một chút thì đâu có đến nổi như bây giờ.
Mà trong lúc Sở Tư Di đang kiểm điểm bản thân cô lại không hề hay biết biểu tình của người đàn ông đang dùng ngón tay làm loạn hạ th@n cô đáng sợ cỡ nào.
Mặc dù mặt hắn vẫn không có biểu cảm gì khác, thế nhưng đôi mắt lại đỏ lên, trông có chút dữ tợn.
Trên thái dương còn nổi đầy gân xanh, một bộ đè nén đáng sợ vô cùng.
Ai không biết lại nghĩ một giây sau có khi nào hắn sẽ vồ lên đem cô nuốt chửng luôn hay không.
Ấy thế mà hành động dưới tay của hắn lại vẫn nhẹ nhàng đến không ngờ.
Thời điểm chạm vào một mảnh ướt át kia, hắn phải cật lực lắm mới nhịn xuống cảm giác muốn xem nó xỏ xiên qua.
Từng chút một cẩn thận đem hai cánh hoa vẫn còn có chút sưng kia cho tách ra, một tay khác hắn lại dùng khăn giấy mềm mại hút đi chút mật dịch có khả năng làm ảnh hưởng quá trình bôi thuốc sau đó của mình đi.
Cái việc này đêm hôm qua hắn đã làm một lần rồi nên bây giờ hành động lại càng thuận tay hơn.
Hắn cho rằng bản thân sẽ không khiến cô đau.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến khả năng hành động của hắn thay vì làm đau người con gái kia thì lại khiến cô bị k1ch thích đến mềm nhũn ra.
Cái nơi đó lại càng chảy xuôi nhiều hơn mật ngọt chết người.
"..."
Hắn im lặng nhìn tình hình này một lúc, vốn định nói gì đó lại trông thấy dáng vẻ run rẩy xấu hổ của người con gái, thế là lời đến miệng lại không nói ra được nữa.
Rốt cuộc hắn bình thường vẫn là chính nhân quân tử, sẽ không nhân lúc người ta lâm nguy mà thừa nước đục thả câu.
Cho nên hắn quyết định dùng cách làm từ trước đến nay của mình để giải quyết chuyện này một cách im lặng, bỏ qua chuyện nói trước tiếng nào với người con gái kia.
Trừ khi cô chủ động lên tiếng hỏi.
"!"
Sở Tư Di đang cật lực kiềm nén tiếng r3n rỉ do hành động của người đàn ông mang đến bỗng nhiên bị động tác càng thêm lớn mật của hắn chọc cho giật mình giật nảy cả người.
Toàn thân trong lúc vô tình lại vẽ ra một tư thái mị nhân trước mặt hắn.
Sở Tư Di lúc này đôi gò b ồng vô thức giương lên, mông lại chủ động ấn xuống nệm chăn, hai bàn chân cô vuốt căng, tựa như đã chịu phải k1ch thích gì quá lớn.
Mà nương theo cử động nhỏ đó của cô, hai ngón tay của người đàn ông vốn đã luồn vào trước đó lại càng đi vào càng sâu hơn, trực tiếp vào đến tận gốc.
Nhìn từ bên ngoài đã không còn thấy bóng dáng của nó đâu, mà nơi phần gốc tiếp xúc với miệng mềm kia lại đang hộc ra càng nhiều mật ngọt chết người.
Người đàn ông không nghĩ cô lại nhạy cảm như thế.
Nhưng sau một giây giật mình cũng khiến vành mắt hắn đỏ hơn, hắn lại tiếp tục hành vi trước đó của mình.
Hắn cứ